Quả thật lúc nãy Chu Nhược Vũ có thấy Huyết Thần Hy không lên cùng nhóm người Triệu Hồi Sư nên nàng mới muốn giúp đồ đệ triệu hồi ra một con Triệu Hoán Thú. Nào ngờ Huyết Thần Hy lại câu giờ như vậy. Đây là có ý gì?. Hay là có Triệu Hoán Thú rồi, nếu có rồi tại sao lúc nãy không lên cùng?.
- Học viên Thần Hy lát nữa gặp lão sư trao đổi một chút.
Cuối cùng thì Chu Nhược Vũ cũng thoả hiệp, không bắt ép Huyết Thần Hy, nàng lạnh giọng nói.
Huyết Thần Hy thở phào một hơi, nhanh chân đi về chỗ.
- Học viên kia lên đây.
Bỏ qua Huyết Thần Hy, người tiếp theo được Chu Nhược Vũ điểm mặt bước lên.
Buổi học tiếp tục được diễn ra, trong số mấy mươi học viên cuối cùng cũng đào ra được thêm vài Triệu Hoán Sư. Con số đúng thật là khan hiếm!.
*
Tại một nơi nào đó khá vắng người ở nội viện chỉ có Huyết Thần Hy và Chu Nhược Vũ, gió mát nhẹ nhàng thổi phất bay vạt áo của cả hai.
- Đồ nhi là Triệu Hoán Sư?.
Mãi một hồi cuối cùng thì Chu Nhược Vũ cũng lên tiếng nghi vấn hỏi.
- Chuyện này... nếu phải thì sao mà không phải thì sao?.
Huyết Thần Hy lười biến dựa vào gốc cây nhìn Chu Nhược Vũ hỏi ngược lại.
- Ngươi rốt cuộc bái ta làm sư là vì mục đích gì?.
Chu Nhược Vũ lạnh mặt đối mắt cùng Huyết Thần Hy hỏi cho ra lẽ.
Một người sống đến 5000 tuổi mà vẫn giữ được nét thanh xuân như vậy, thử hỏi có đáng nghi ngờ không chứ.
"Người này vào học viện A Tích Xa với mục đích gì?." Chu Nhược Vũ nghĩ thầm lại cẩn trọng đề phòng Huyết Thần Hy hơn.
- Vì sư phụ đẹp mắt a!.
Huyết Thần Hy khẽ cười khanh khách, ngữ khí nửa đùa nửa thật đáp, nhưng khi Chu Nhược Vũ nghe qua thì lại ra ý tứ khác, Huyết Thần Hy đang bỡn cợt nàng.
- Chậc chậc, xem ai đến tìm sư phụ kìa.
Huyết Thần Hy nhếch khoé môi cảm thán nói, ánh mắt bỗng chốc trở lên sâu thẳm khi nhìn thấy phó hiệu trưởng từ đằng xa.
Chu Nhược Vũ theo ánh mắt của Huyết Thần Hy ngoái đầu nhìn ra phía sau, mặt nàng càng lạnh thêm vài phần khi nhìn thấy diện mạo của Lịch Liêu.
Rất nhanh Lịch Liêu đã kéo gần khoảng cách tới chỗ hai người.
Trong mắt Lịch Liêu chỉ có mình Chu Nhược Vũ nào để ý đến Huyết Thần Hy đang ở kế bên đâu.
- Nhược Vũ, xem huynh mua gì cho muội này.
Hắn rất tình cảm mà mở ra hộp quà nho nhỏ trước mắt Chu Nhược Vũ, úp mở cười nói.
Bên trong là 3 viên Kháng Độc Đan, thực có lòng nga!.
- Phó hiệu trưởng xin ngài xưng hô cho đúng mực, từ khi nào mà tôi với ngài lại thân thiết như vậy?.
Chu Nhược Vũ nào để ý đến món quà đó, thẳng thừng kéo xa khoảng cách với hắn.
Đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu Lịch Liêu cố tình tiếp cận nàng rồi. Chu Nhược Vũ đã nói rõ từ trước là nàng không có tình cảm với hắn, ấy vậy mà hắn vẫn một lòng si tình, nào từ bỏ dễ dàng như vậy. Lịch Liêu đã tự hứa với lòng trừ phi Chu Nhược Vũ có đạo lữ nếu không cả đời này hắn vẫn còn cơ hội chinh phục được nàng.
- Sư phụ ta đã không nhận thì để ta nhận giùm cho. Không thể từ chối lòng tốt của phó hiệu trưởng đây được.
Huyết Thần Hy rất có duyên mà chen ngang, không cho Lịch Liêu ngắm Chu Nhược Vũ, giành lấy hộp gỗ trên tay hắn sau đó rất tự nhiên mà thu vào nhẫn trữ vật của mình.
Chu Nhược Vũ nhìn thấy Lịch Liêu giận đến đen mặt, khoé môi nàng hơi câu lên trước hành động bá đạo của Huyết Thần.
- Thiết nghĩ vẫn còn rất nhiều công vụ đang chờ phó hiệu trưởng đây đích thân giải quyết. Ngài yên tâm đi đi, ta sẽ chiếu cố tốt cho sư phụ.
Thanh âm ma mị rót vào tai Lịch Liêu như thôi miên. Lịch Liêu vô thức gật đầu đi mất. Giờ đây chỉ còn lại bầu không gian yên ắng giữa Huyết Thần Hy và Chu Nhược Vũ.
- Vừa rồi ngươi đã làm cái gì vậy?.
Chu Nhược Vũ câu nhẹ mày đẹp hỏi khi thấy biểu hiện bất thường của Lịch Liêu.
- Chẳng phải đồ đệ giúp sư phụ đuổi Lịch Liêu đi sao?.
Huyết Thần Hy đơn thuần đáp, vươn tay chạm vào trán Chu Nhược Vũ, vuốt mày nàng giãn ra.
- Hừ.
Chu Nhược Vũ lạnh lùng xoay lưng rời đi. Nàng biết rõ Huyết Thần Hy hiểu ý tứ trong câu hỏi của nàng thế nhưng lại cố ý trả lời sai.
Huyết Thần Hy thu hồi hai bàn tay còn giơ trên không lại nhìn đến bóng lưng thanh mảnh của Chu Nhược Vũ, mái tóc óng mượt khẽ lay động theo mỗi bước đi, rất giống thác nước đang chảy, bất giác Huyết Thần cong khoé môi.
Bất chợt cô hiểu ra một chân lí "không thể ngồi đó đợi tình yêu tự tìm đến mà phải chủ động đi tìm tình yêu a".
Lịch Liêu ngồi tại bàn làm việc bất giác không hiểu tại sao mà hắn lại đi trở về khi còn chưa nói chuyện xong với Chu Nhược Vũ, bất quá hắn cũng không để tâm nữa mà tập trung làm việc.
*
Huyết Thần đứng trước bảng treo thưởng nhìn hết một lượt mấy cái nhiệm vụ được đề, mắt sáng lên khi nhìn đến một cái nhiệm vụ có phần thưởng lên đến 499 tích phân. Được a!, Huyết Thần sẽ nhận cái nhiệm vụ khó khăn này.
Sau khi đăng kí nhận nhiệm vụ đó, Huyết Thần Hy được chấp sự cấp cho một cái thẻ bài thông hành. Nếu muốn ra ngoài thu thập linh thảo phải có thẻ bài thông hành mới có thể bước ra khỏi nội viện và hơn hết bản thân Huyết Thần Hy cũng muốn kiếm thật nhiều tích phân để tiêu trong thời gian tới.
Nhìn chung quanh nội viện thông thoáng vậy thôi chứ thật ra nội viện được bao bọc bởi một tầng kết giới vô hình. Huyết Thần Hy không muốn kinh động nên mới chọn phương thức quang minh chính đại mà ra vào.
Huyết Thần vừa rời khỏi cũng là lúc Tần Mịch bước vào.
Tần Mịch nhìn đến nhiệm vụ treo phần thưởng 499 tích phân đã bị người khác giành trước. Tần Mịch thở ra một hơi, xem ra nàng đã đến trễ một bước, thôi đành nhận nhiệm vụ khác vậy.
- Chấp sự, ta đăng kí nhiệm vụ này.
Tần Mịch đặt tờ giấy treo thưởng lên quầy và nói.
- Ồ, 299 tích phân, tương đối khó nha.
Chấp sự ngó xem thử phần thưởng sau đó cười cười nói.
Tùy theo độ khó nhiệm vụ mà phần thưởng càng cao. Đó là điều hiển nhiên.
Tần Mịch chỉ cười nhạt không đáp, sau khi nhận thẻ thông hành liền rời đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]