- Đệ muốn gặp mặt sư điệt, không biết sư huynh có thể gọi đồ đệ của huynh ra không?.
Hàn Tuấn Sảng cười cười, ôm cánh tay của Định Kiệt lấy lòng nói.
- Tất nhiên là không thành vấn đề rồi, sư huynh mà nói một tiếng, đồ đệ yêu dấu liền không dám nghe sao. Bất quá Nguyệt Thiền tạm thời không có ở học viện A Tích Xa làm sao mà gọi ra cho sư đệ gặp mặt đây.
Định Kiệt vểnh râu, dương dương tự đắc sau đó lại thở dài bất lực nói.
- Vậy sư huynh có phương thức liên lạc không?, lấy ra gọi sư điệt trở về đi.
Hàn Tuấn Sảng vẫn không từ bỏ ý định được diện kiến vị học tỷ tài giỏi, chỉ tưởng tượng ra thôi cũng thấy dung mạo của học tỷ sẽ rất đẹp, vì thế liền khiều khiều cùi trỏ vào tay Định Kiệt, nhướng nhướng mày gợi ý.
- Ừ nhỉ, sư huynh có Đá Truyền Âm mà, đợi một chút.
Định Kiệt vỗ trán nhớ ra, bèn vội lấy ra một viên Ma Thạch hình dáng hơi vuông vuông nhỏ hơn lòng bàn tay một chút, trên phiến đá có khắc trận pháp Truyền Âm, rót vào một ít linh lực để sử dụng sau đó gọi cho Phượng Nguyệt Thiền.
Huyết Thần Hy, Âu Dương Giai Tuệ và Hàn Tuấn Sảng lắng tai, tập trung nghe cuộc trò chuyện giữa Định Kiệt và đồ đệ yêu quý của lão ta.
- Hảo, đồ...
Từ "đệ" còn chưa phụt ra khỏi miệng, giọng nói của Định Kiệt đã bị một giọng nói mang mười phần nội lực lấn át từ viên Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953334/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.