"Hự... Phụt".
Liền ngay một ngụm máu chảy ra từ khoé môi Bà La Mặc Ca, hắn đã bị thương nhưng vẫn không có ý định từ bỏ Hắc Ưng. Một lần nữa Bà La Mặc Ca chống gối đứng dậy, bước đến gần Hắc Ưng, muốn tiếp cận nó.
Hắc Ưng khó hiểu trước hành động của Bà La Mặc Ca, một nhân loại thấp hèn liền muốn chạm vào người nó. Hắc Ưng tức giận nhấc cái chân với mấy cái móng vuốt dính máu của nó lên cao, muốn vồ lấy Bà La Mặc Ca như gắp con mồi rồi dùng móng chân nhọn hoắc quấu vào người cho lủng lổ như cách mà nó đã làm với chủ nhân xấu số của nó vậy.
Bà La Mặc Ca bộc lộ tu vi Linh Vương Nhị Tinh, linh lực hoá thực chất tạo thành áo giáp mỏng có thể nhìn xuyên suốt để bảo vệ thân thể. Tay chéo vào nhau chắn phía trước người, ngay lập tức một tấm kiêng mỏng hoá hình mờ ảo chống đỡ mấy cái móng vuốt của Hắc Ưng đang đè xuống người hắn. Môi Bà La Mặc Ca nở nụ cười tươi rối như gặp lại cố nhân mà nhìn Hắc Ưng.
- Trở thành triệu hoán thú của ta, ta sẽ giúp ngươi tấn cấp lên cấp bậc Thần Thú, thức tỉnh huyết mạch Vạn Thú Chi Vương.
Bà La Mặc Ca trịnh trọng, dùng âm lượng đủ nghe cho cả hai, nói.
Phút chốc khi nghe được câu nói này của Bà La Mặc Ca, Hắc Ưng thu chân, nó ngó nghiêng nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt. Thấy được gương mặt nghiêm túc cùng quyết tâm rực lửa trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953316/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.