Nhân cơ hội đó cả ba nhanh chân xé vòng vây chạy đi, tốc biến trong đêm tối.
"Rú".
Tà Thổ Ngô Công lật cơ thể thành công, nó rống lên một tiếng giận dữ, dẫn đầu đám Tà Thổ Ngô Công con đi săn lùng con mồi.
Càng cắm đầu chạy đám người Độc Nhãn Long càng tiếng vào rừng sâu, bọn họ chính là muốn mượn lực của Ma Thú cấp cao ở đây để trấn áp đám Tà Thổ Ngô Công đang đuổi theo phía sau kia.
Trời không phụ lòng người, đám người Độc Nhãn Long như thế nào lại chạy đến được trước hang động của Khỉ Đột.
Lúc này đám Tà Thổ Ngô Công với lợi thế nhiều chân cũng đã nhanh đuổi kịp đến nơi.
- Làm sao đây đại ca?.
Vịt Trời thở lấy từng ngụm không khí, thều thào hỏi. Sức lực của hắn đã cạn kiệt rồi a, tay chân bủn rủn đến nỗi không thể nhấc lên nói chi đến việc cầm vũ khí chiến đấu với đám Tà Thổ Ngô Công đang nhe răng lăm le này.
- Liều ăn nhiều, chạy vô hang thôi.
Độc Nhãn Long đổ mồi hôi hột, cắn răng nói, nhìn tình thế trước mắt không còn sự lựa chọn nữa, xoay lưng chạy vào hang động, thấy vậy Vịt Trời cùng Bé Bự cũng nhanh chân chạy theo.
Có điều đám Tà Thổ Ngô Công có vẻ lưỡng lự không dám đuổi theo thì phải, bởi tụi nó cảm nhận được kí tức của Thú Vương, nhưng vẫn còn luyến tiếc mấy con mồi này nên vẫn chưa rời đi, cứ đứng trước cửa hang chăm chăm nhìn vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953310/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.