Phi diệu thay rễ cây không chôn dưới đất mà chòi lên khỏi mặt đất, lơ lửng trên không trung, ngộ thay ở chỗ, rễ cây đang ôm khít khao lấy một viên đá lục giác to lớn, viên đá màu xanh biển, một màu xanh trong suốt, phát ra nho nhỏ ánh sáng đồng màu với viên đá, rất hấp dẫn ánh nhìn!.
Nhóm người Huyết Thần Hy trong vô thức đi lại gần cái cây kì lạ này. Ngắm nhìn nó ở khoảng cách gần, nhìn kĩ mới thấy những giọt nước sánh kẹo như sữa nhưng lại có màu xanh lá mạ, chầm chậm từ trên rễ cây men theo viên đá to nhiễu lộp độp xuống đất. Phía dưới chỗ đó đọng thành vũng nước nhỏ.
- Ôi trời!, sư phụ, viên Linh Thạch này to quá, cỡ con ôm không biết giáp vòng tay không nữa.
Hàn Tuấn Sảng kinh ngạc cùng cảm thán trước viên đá màu xanh biển trước mắt. Thường thì Linh Thạch được khai thác từ hầm mỏ rất nhỏ, vụn vỡ như sỏi đá thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy viên Linh Thạch to chảng như thế này. Viên Linh Thạch này mà đem đi đấu giá là giàu to a!.
Khỉ Đột khinh hỉ đến choáng váng đầu óc, sao bấy lâu nay hắn không phát hiện ra ở dưới sông ngầm còn có một hang động khác cơ chứ. Thằng ngu cũng biết cái viên Linh Thạch này là bảo vật a, đáng hận, đáng hận!.
- Viên Linh Thạch này có từ thời khai thiên lập địa, độ tinh khiết linh khí trong nó cực kì cô đặc. Là một bảo vật khiến người người mơ ước a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953307/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.