Bất ngờ nhìn thấy Kim Sắc Đằng Xà trong hình hài như thế này, Khỉ Đột nhìn đến mê muội, không chợp mắt dù chỉ là một cái, nước dãi sắp tràn ra khỏi miệng đến nơi.
- Có phải ta đẹp lắm đúng không?.
Giọng nói mềm như nước cất vang lên, Kim Sắc Đằng Xà bắn một cái mị nhãn hỏi Khỉ Đột khi đang đứng dại ra đó.
- Ụa, thấy mà ghê, thân hình của ngươi như cái con ma ốm, bộ xương đi động, mặt trắng còn hơn thạch cao, ngũ quan lem luốt, xấu xí cực kì, ngươi chẳng khác gì xú nữ là bao.
Khỉ Đột làm động ác ói mửa gỡ lại quê độ, chê một lèo đầy khí thế.
Huyết Thần Hy nghe Khỉ Đột chề môi cả thước nói mà không nhịn được cười. Thật ra Kim Sắc Đằng Xà đâu có như miêu tả của Khỉ Đột, ngược lại nhìn rất hợp mắt.
- Ngươi nói bậy, ta làm sao có thể xấu như thế, hu hu.
Kim Sắc Đằng Xà nhất thời tưởng là thật, bèn mặt nhăn mày nhó khóc lên, cũng tại vì coi trọng sắc đẹp quá mức cho nên không thể chấp nhận bản thân sở hữu hình hài xấu như thế. Vì thế được lợi cho Khỉ Đột công kích sát thương tâm lí chí mạng.
- Chủ tử người có thể nào đập cái mặt này của thuộc hạ rồi sửa lại không?.
Kim Sắc Đằng Xà chấm lệ nơi khoé mắt, cố bám lấy hy vọng nhỏ nhoi cầu khẩn Huyết Thần Hy sửa lại cái mặt, còn thân hình thì cố ăn nhiều lên một chút là được.
- Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953295/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.