Cả khán đài thở phào một hơi tiếp tục dõi theo trận đấu gây cấn này. Buổi sáng ngày hôm nay toàn là trâu bò húc nhau, xem thật mãn nhãn mà. Quả không uổng phí một chuyến đi xem.
"Vù... vèo".
Nhất Lữ tấn công điên cuồng, hắn cầm thanh kiếm sắc bén như chiếc lé tre liên tiếp tung sát chiêu hướng đến Cung Bối Lạc mà ám sát.
Theo ánh mắt tinh tường quan sát của Huyết Thần Hy dường như Cung Bối Lạc đang cố tình che giấu tu vi cao thâm của bản thân vậy, nửa đánh nửa né, lực phản đòn cũng chẳng mạnh, chỉ đủ để hoá giải chiêu thức của Nhất Lữ thôi. Đây là cố tình ép bản thân vào thế chật vật, để làm gì?.
Nhất Lữ càng đánh càng điên, hắn tức tối khi ở thế công mà chẳng đụng đến được một sợi tóc của Cung Bối Lạc. Ngược lại còn bị Cung Bối Lạc âm thầm phóng vài kim châm vào người, ở khán đài nhìn vào chỉ thấy Nhất Lữ đang chiếm lợi thế nhưng đâu ai phát giác ra lục phủ ngũ tạng của hắn đang bị tổn thương không hề nhẹ ngoài hắn đâu.
- Chết đi.
Cơn thịnh nộ trong lòng Nhất Lữ đạt đến đỉnh điểm, hắn gầm gừ nhìn Cung Bối Lạc bằng ánh mắt đầy chết chóc. Tay phải cầm cán kiếm dắt qua bên hông trái, lưỡi kiếm lọt lòng bàn tay trái, cứ như lòng bàn tay trái chính là vỏ kiếm vậy.
Cung Bối Lạc kinh hoàng khi thấy Nhất Lữ mô tả động tác rút kiếm khỏi vỏ, lưỡi kiếm cắt một đường trong lòng bàn tay hắn chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953267/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.