Hai sư trò đến khu rừng trúc phía sau dãy kí túc.
- Nhìn thật kỹ ta chỉ làm một lần duy nhất thôi đấy.
Huyết Thần Hy nghiêm túc chỉ dạy cho Hàn Tuấn Sảng, đã là đồ đệ của Huyết Thần thì tư chất phải hơn người, cho nên học được hay không thì hoàn toàn phụ thuộc vào sự nỗ lực của hắn, cô không có nhiều thời gian rãnh để chỉ bảo từng chút một, bao gồm những thứ nhỏ nhặt, linh tinh khác.
- Vâng sư phụ, đồ đệ sẽ ghi nhớ thật kỹ.
Hàn Tuấn Sảng vỗ ngực cam đoan, từ trạng thái vui mừng chuyển sang thiếu niên nghiêm túc, lật mặt phải nói còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa.
- Không gian là chủ, ta là phụ. Muốn Phong Vi Hành phải nương theo không gian.
"Vèo ... Vèo".
Huyết Thần Hy để lại một câu khẩu quyết rồi vụt đi mất, chưa đầy một cái tích tắc liền đứng ở tút ngoài xa kia, lại trong nửa cái tích tắc quay trở lại vị trí cũ, tốc độ phải nói cực siêu nhanh làm cho Hàn Tuấn Sảng phải nghĩ rằng hắn vừa mới bị hoa mắt mà sinh ra ảo giác. Đây mới đích thị là thân pháp, quá sức tưởng tượng rồi đi!.
- Woa... sư phụ thật lợi hại.
Hàn Tuấn Sảng vỗ tay bốp bốp khen ngợi Huyết Thần, trong lòng hắn thầm nghĩ bái Huyết Thần Hy làm sư quả là một quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời của hắn.
- Ngươi tự nghiên cứu đi, ta có việc đi trước.
Huyết Thần Hy đặt tay lên vai Hàn Tuấn Sảng, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953250/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.