Tôn Vãn Y tinh mắt, nhanh chân vận linh lực nhảy bậc thật cao lên trời rồi lộn một vòng đẹp mắt đáp xuống kèm theo tung một cước về phía Bé Bự.
Bé Bự chẳng hề nghiêm túc chiến đấu, cứ như chơi trò mèo vờn chuột với Tôn Vãn Y, Bé Bự ngước mắt lên trời, cặp mắt hơi nheo lại vì ánh sáng rọi vào, chẳng thấy gì ngoài một cái bóng đen đang lao xuống.
"Vút Vèo".
Tôn Vãn Y tung chiêu thức đá chân, Bé Bự chờ đợi thời cơ phất cây roi quấn ngay cái chân phải của Tôn Vãn Y kéo nàng từ trên cao vật mạnh xuống sàn đấu.
"Bịch".
- Aaa!.
Tôn Vãn Y bị thương, la lên một tiếng, âm lượng không to lắm, nàng ẩn nhẫn cắn môi trừng mắt nhìn Bé Bự.
- Chật, thỏ bông bị thương rồi a!, đau lắm phải không?.
Bé Bự tỏ ra tiếc thương, lắc đầu, chạch lưỡi.
- Đồ điên!.
Tôn Vãn Y tức giận, chu môi nhỏ lớn tiếng chửi Bé Bự.
- Ha ha ha.
Không làm ả ta tức giận ngược lại ả còn cười khoái chí, Bé Bự xem Tôn Vãn Y như một món đồ chơi thú vị.
Không muốn để bản thân yếu kém bị người khác khi dễ Tôn Vãn Y đứng lên, tay để sau lưng cầm một lượt ba phi tiêu bất ngờ phi tới công kích Bé Bự.
"Vèo".
"Bang".
Roi dài quất đến hình thái lượn sóng hất văng mấy phi tiêu của Tôn Vãn Y, nàng tập kích không trúng vì thế sắc mặt càng trở nên tức tối hơn.
Hai nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953245/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.