🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

EDITOR: DOCKE



Ta đang lo lắng, lại nghe thấy trên thuyền phát ra những tiếng nổ lớn, sợ tới mức té lăn xuống sàn tàu. Đang lúc vuốt ve trái tim sợ tới mức nhảy bang bang trong ngực thì bên cạnh có một người nhảy đến ôm chầm lấy ta, lăn hai vòng trên mặt đất. Ta đang kinh hồn chưa định thì ở chỗ ta vừa đứng, cây cột buồm vừa vặn đổ ụp, đập xuống sàn tàu làm thủng một lỗ lớn…  



Ta cảm giác lồng ngực đang ôm ấp ta rất ấm áp, ngửi thấy từ người hắn tỏa ra hương thơm thoang thoảng bèn ngẩng đầu nhìn lên. Nhìn thấy, lại là ánh mắt lo lắng của Tuyên Vương, không tự chủ được cảm giác mùi thơm lúc nãy cũng mang theo một ít thum thủm.



Ta vội tránh thoát khỏi sự ôm ấp của hắn, quát to một tiếng: “Tiểu Phúc Tử…”



Nghĩ rằng, Tiểu Phúc Tử cũng thật là, thấy ta bị sỗ sàng mà cũng không đến giúp. Trong lòng ta, tất nhiên mong muốn người đến cứu ta là Tiểu Phúc Tử, chứ không phải là hắn.



Nhìn trái nhìn phải, tìm mãi không thấy Tiểu Phúc Tử đâu.



Tuyên Vương nói: “Hắn ở kia kìa.”



Ta nhìn theo ngón tay hắn, thấy Tiểu Phúc Tử đang nâng một cột buồm khác. Cột buồm đó bị cắt đứt một nửa, nó cũng vừa đổ ập xuống đúng chỗ lúc nãy ta đứng. Ta không khỏi kêu to, không hay rồi, hôm nay ta thật đúng là xui xẻo. Chỉ đứng một chỗ mà cũng bị đập, đập một lần chưa đủ còn đập thêm lần nữa.



Không khỏi nhìn trời, âm thầm cầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476802/chuong-317.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.