EDITOR: DOCKE 
Trong tiếng cười dài, hắc y nhân tấn công về phía Tuyên Vương. Võ công của Tuyên Vương cũng chỉ ở mức bình thường, tất nhiên không thể ngăn cản nổi thế công của hắn. Chưa đầy mấy hiệp Tuyên Vương đã thua, huyệt câm cũng bị khóa lại.   
Ta vội lui về phía sau vài bước, muốn tìm đường bỏ chạy, hoặc tìm cái bàn để chui xuống nhưng nhìn quanh nhìn quẩn lại chẳng thấy cái gì. Trong lúc lửa sắp cháy đến mông rồi, hắn đang đến rất gần, ta vừa muốn hét lên thì hắn mở miệng nói: “Là ta…” 
Ta mừng rỡ, thật sự là mừng như điên, cảm giác như có vô số vàng bạc châu báu từ trên trời rơi xuống, rớt đầy trên người mình, mà còn không có ai đến tranh cướp. 
Người này, không phải là Tiểu Phúc Tử sao… 
Hóa ra Tiểu Phúc Tử không chôn thây trong bụng cá. 
Hóa ra võ công Tiểu Phúc Tử đã cao lại càng thêm mạnh. 
Hóa ra, cảm giác được gặp Tiểu Phúc Tử lại tốt đến thế này. 
Cuộc chiến trên chiếc thuyền lớn lập tức đã xong. Một con thuyền bé đậu lại bên cạnh thuyền lớn. Tiểu Phúc Tử một tay nhấc ngang Tuyên Vương, một tay ôm ấp ta, nhảy xuống chiếc thuyền bé. 
Ta có đến ngàn vạn điều muốn hỏi hắn, muốn biết rốt cuộc hắn làm thế nào có thể thoát khỏi thảm cảnh hôm đó, làm sao đến được nơi này. Lúc này ta mới biết được, đối với ta mà nói, Tiểu Phúc Tử là một người bạn xâm nhập xương tủy, không ai có thể thay thế được. Tiểu Phúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476785/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.