EDITOR: DOCKE
Ta thở dài một hơi: “Mẫu hậu, chi bằng lần sau người đi ra ngoài, cũng đưa con theo với.”
Ta chưa từng thấy có một mẫu hậu tôn quý nào lại lắc đầu quầy quậy như một đứa trẻ nông thôn như vậy. Bà liên tục nói: “Không được, không được, ngươi cần phải phụ tá hoàng nhi. Mỗi lần chúng ta đi là mất mười ngày, nửa tháng. Không có ngươi ở bên cạnh hoàng thượng sao được?”
Ta không khỏi hỏi bà một câu hỏi mà ta thắc mắc đã lâu: “Mẫu hậu, cái chết của nhị tiểu thư, người thật sự không trách thần nhi chút nào sao? Còn chuyện ở sơn trang nữa…”
Thái hậu nói: “Ai gia biết, ngươi rất nghi ngờ, bằng không cũng sẽ không cần phải suốt ngày chạy đến chỗ ta thế này đâu. Còn sai người giám thị những người trong cung của ta nữa. Thôi được, hôm nay ai gia sẽ nói rõ ràng với ngươi, miễn để ngươi sau này cứ mỗi khi ngủ không yên giấc lại cho rằng do ta ám toán, hãm hại ngươi…”
Ta không khỏi cúi thấp đầu xuống, trong lòng có chút cảm giác xấu hổ tựa như mình đang lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử vậy…
Bà trầm ngâm thật lâu rồi nói: “Hoàng nhi, ngươi không biết đâu, tranh đấu trong hoàng thất rất tàn khốc. Trong hoàng thất không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi. Việc lần trước, chỉ có thể trách ta nhất thời sai lầm. Về sau ngẫm lại, ta ngược lại còn bội phục cơ trí cùng dũng khí của ngươi. Còn đứa cháu ngốc nghếch kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476660/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.