EDIT: DOCKE
Đúng lúc đó, cửa sổ bỗng kêu lên, Tiểu Phúc Tử từ cửa sổ nhảy vào. Ta vừa nhìn thấy bóng dáng hắn, bất ngờ bị hoảng sợ. Sắc mặt hắn thanh lạnh như băng. Hắn nói: “Ta vẫn đi quá muộn…”
Ta hỏi hắn: “Thế nào rồi?”
Tiểu Phúc Tử nói: “Diệp thống lĩnh, chết rồi…”
Cảm giác băng lạnh lại dâng lên mãnh liệt. Ta túm lấy hắn: “Sao lại như thế, hắn sao có thể chết được?”
Lúc sáng, vẫn còn ở trong phòng ta chuyện trò vui vẻ, mới qua có mấy canh giờ, hắn đã chết rồi. Sao có thể như thế được?
Tiểu Phúc Tử nói: “Ta theo dõi Diệp thống lĩnh, đi tới hậu viện của nha môn Trấn Phủ Ti. Vừa theo đi vào, ở giữa sân đã nhìn thấy thi thể của hắn, không có đầu…”
Ta ngã sụp xuống, nói: “Thì ra, dự cảm của ta, là thật…”
Tiểu Phúc Tử nói: “Vẫn chỉ bằng một đao kết liễu. May mắn chính là, hắn không phải chịu nhiều đau khổ. Thi thể của hắn quỳ thẳng tắp ở đó…”
Ta thì thào lặp lại: “Hắn không chịu nhiều đau khổ?”
Tiểu Phúc Tử nói: “Đúng, không giống như mấy vị quan triều đình trước kia. Chỉ một đao trí mạng…”
Ta nói: “Diệp thống lĩnh có phản kháng không?”
Tiểu Phúc Tử gật gật đầu: “Không nhìn thấy dấu vết phản kháng. Hơn nữa, ta đến rất gần, nhưng cũng không nghe thấy âm thanh đánh nhau. Hắn không đánh nhau với người đó. Thậm chí ta còn không thấy có ai nói chuyện với hắn. Mà đám nha dịch ở nha môn Trấn Phủ Ti,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476630/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.