EDIT: DOCKE
Vuốt vuốt mũi (Ta cảm thấy động tác này càng ngày càng khiến ta giống Sở Lưu Hương): “Tốt lắm, vậy bây giờ chúng ta lao ra đi…”
Lời nói còn chưa nói xong, bàn đá đã vỡ ra. Tiểu Phúc Tử cùng lão cha đã sớm đứng thẳng thân, hai tay đồng loạt vung lên, đẩy lùi từng đợt lại từng đợt mưa tên bắn tới.
Ta trốn ở giữa ba người, đi theo bước chân của ba người, đi ra ngoài. Cũng may, mục tiêu của đám người này không phải là chúng ta, tạm thời chúng ta không có gì nguy hiểm.
Chỉ có điều, mưa tên dày hơn một chút, nóng nảy hơn một chút. Quyền Thân Vương sớm đã được bảo hộ rời khỏi đại sảnh, ở ngoài cửa chỉ huy tác chiến. Trông thấy chúng ta đi ra liền bất chấp tất cả, chẳng cần biết là bạn hay thù, kêu to: “Không chừa một ai…”
Xem ra, có lẽ vì thịnh tình của Thiên Bảo công chúa đối với ta, hạ quyết tâm cá chết lưới rách. Quyền Thân Vương lại nắm lấy cơ hội này, sao lại không nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng?
Mười mấy tướng sĩ áo giáp, trong tay cầm tấm chắn phóng lại. Tiểu Phúc Tử cùng lão cha sẵn sàng đón địch, nhìn hơn mười tên tướng sĩ này. Ta trốn ở phía sau bọn họ, ngay cả đầu cũng không dám thò ra chút nào…
Lại nghe tiếng đánh nhau vang lên, có người vừa đánh vừa nói: “Đi theo chúng ta, thái tử đang chờ ở bên ngoài…”
Lúc này ta mới thò đầu ra ngó nghiêng một chút, đánh giá đám người kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476618/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.