Edit: Docke
Tề Thụy Lâm tỉnh lại sau cơn hôn mê, giãy dụa đứng dậy. Diệp Bất Phàm cùng Thanh Loan vây quanh. Hắn quay đầu nhìn về bốn phía, lẩm bẩm nói: “Vì sao? Vì sao nàng phải gạt ta?”
Diệp Bất Phàm thở dài: “Chủ tử, nàng vì muốn cứu ngài nên mới tự động ở lại làm con tin…”
Tề Thụy Lâm nói: “Chẳng lẽ, những gì nàng nói về kế hoạch nghĩ cách cứu viện, đều là giả?”
Thanh Loan lấy ra chiếc khăn tay được viết đầy chữ, nói: “Thái tử gia, ngài xem…”
Diệp Bất Phàm nói: “Kế hoạch nghĩ cách cứu viện lần này, vốn chỉ là giải. Người bị lừa chỉ có một mình ngài mà thôi. Trước đó chúng ta đều đã biết tin tức. Thái tử phi biết ngài không muốn một mình rời đi, cho nên, bất đắc dĩ mới phải đưa ra hạ sách này…”
Tề Thụy Lâm nói: “Chẳng lẽ, Tử Dạ kia kéo quân đến cũng là giả sao? Mạng lưới tình báo của bổn vương nói rất rõ ràng, hắn là mật thám của Đại Lương, hơn nữa còn là thủ hạ của Quyền Thân Vương…”
Diệp Bất Phàm nói: “Ta cũng chỉ vừa mới được biết. Tử Dạ không phải là thủ hạ của Quyền Thân Vương…”
Tề Thụy Lâm lẩm bẩm nói: “Hắn cũng là thủ hạ của Thiên Bảo công chúa sao? Vì sao nàng lại gạt ta như thế. Ngay từ đầu đã lợi dụng Tư Đồ tiểu thư để nói cho ta biết đã tìm được lão bà bà kia, sau đó theo dõi tìm ra được mật thất rồi, còn truyền tin với Tử Dạ, định ra thời gian đào tẩu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476599/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.