Edit: Docke
Hắn cười hắc hắc, nói: “Không cần, chỉ cần để bổn vương được ôm Như nhi một cái thì hỏa sẽ tắt liền thôi…”
Ta lại khẳng định một lần nữa. Vương gia này, hắn thật sự rất vô lại. Những lời nói vô lại như vậy mà cũng có thể nói ra, trên mặt còn có một tia thần thái trêu đùa như xem kịch vui. Ta ‘khụ’ một tiếng, quyết định kết thúc đề tài này, vào ngay chính sự… Vì sao ta lại quên mất chính sự thế nhỉ?
Ta cũng có chuẩn bị rồi. Vào phòng hắn, e rằng không cho hắn ăn sỗ ăn sàng một chút thì không thể thông qua. Dù nói gì thì nói, hai ta vẫn là vợ chồng không phải sao?
Ta ‘khụ’ một tiếng, nói: “Hôm nay ta đến đây, không phải muốn cùng ngươi thảo luận chuyện này đâu. Vương gia, nữ tử kia, ngươi nhất định đã tìm người điều tra rồi, rốt cuộc nàng có lai lịch thế nào?”
Tề Thụy Lâm nhàn nhạt nói: “Sao nàng không trực tiếp hỏi, vì sao bổn vương lại phá lệ đối xử với nàng ta khác biệt?”
Ta cũng nhà
/n nhạt nói: “Có chuyện đó sao, thái tử điện hạ làm sao lại đối xử khác biệt với một cô gái? Vì sao ta lại không nhận ra nhỉ?”
Ánh mắt Tề Thụy Lâm hướng nhìn lên nóc nhà, giọng nói càng thêm lạnh nhạt: “Chuyện này bổn vương không rõ. Nếu không có, vì sao đêm hôm khuya khoắc mà thái tử phi còn dùng thần thái khởi binh hỏi tội, chạy đến phòng ngủ của bổn vương, nơi mà nàng chưa bao giờ đến?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476530/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.