Edit: Docke
Dưới ánh sáng của ngọn đèn, Mẫu Phượng Thấm tỉnh lại sau cơn hôn mê, nhìn thấy nữ tử đang đứng trước mặt, sóng vai đứng chung với nàng là Thụy Vương gia. Bọn họ đều hơi hơi mỉm cười, hướng về phía nàng nhưng lại tựa như không hề nhìn thấy nàng. Trái tim nàng bỗng chốc lạnh như băng. Bởi vì nàng nhìn thấy, trong mắt bọn họ chỉ có hình bóng của nhau. Còn ánh mắt hắn khi nhìn nàng, lạnh lùng mà lạnh nhạt, ngay cả vẻ lễ độ lấy lệ như trước kia cũng không còn nữa.
Nàng giãy dụa đứng dậy, bỗng nhiên cảm thấy tất cả người trong thiên hạ đều rời bỏ mình. Nàng nghĩ, nàng đã thiết kế ra một kế hoạch thiên y vô phùng* (Nguyên ý là chỉ quần áo do tiên trên trời khâu không có vết kim chỉ. Nay thường dùng để ví về sự vật vô cùng chu đáo, không có chút sơ hở) nhưng hình như trong mắt người ta chỉ là một màn kịch của Như nhi thôi sao?
Chẳng qua, nàng chỉ muốn nắm giữ vận mệnh của mình, được chung sống với người mà mình yêu thích. Nàng không muốn mình bị gia đình biến thành công cụ thông gia để tặng cho người ta, cho nên nàng mới dịch dung thành diện mạo bình thường, dẫn theo một thị nữ từ nhỏ đến lớn vẫn bí mật theo hầu bên cạnh mình, bỏ trốn. May mắn thay, khi nàng vào đến biên cương Tây Sở, thị nữ kia lại được hoàng thượng Tây Sở nhìn trúng, trở thành sủng phi bên cạnh hắn. Lúc này mới khiến nàng hứng khởi, nảy sinh một ý niệm lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476509/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.