Edit: Docke
Hôm nay cũng vậy, hắn đối với ta, tuy rằng khóe miệng vẫn còn hơi hơi cong lên nhưng ánh mắt lại… khiến ta tức đến mức chịu hết nổi, hối hận sao mình lại hiền lành với hắn như vậy. Có lẽ hắn là người thích bị ngược đãi, cứ quăng cho hắn một cái mặt lạnh thì tốt hơn.
Nghĩ đến đây, ý cười trên mặt ta cũng phai nhạt dần…
Tuyên Vương vừa vào cửa, khuôn mặt tươi cười tuy rằng không còn nữa nhưng vẫn rất quan tâm đến hai người đang ngồi trên giường kia. Hắn nói: “Bổn vương nên đến thăm từ sớm nhưng trong cung lại có việc, chậm trễ một chút. Như vậy đi, bổn vương mới dẫn ngự y từ trong cung đến đây. Hắn cũng có vài kỳ dược khôi phục công lực. Nếu Giả tiểu thư không chê bai, hay là…”
Ta cười nói: “Công lực của hai người bạn này của ta cũng không dễ dàng gì mà khôi phục lại được. Mấy loại thuốc bình thường quả thật là không có tác dụng gì. Nhưng nếu có Đại hoàn đan của Thiếu Lâm Tự thì cũng có thể thử một lần…”
Ta nghĩ, nghe nói Đại hoàn đan của Thiếu Lâm Tự mười năm mới chế được mười viên. Ta cũng không tin là ngươi sẽ có. Ngươi không có thì cũng không cần dùng mấy thứ linh tinh khác đem đến cho đủ số. Ta còn sợ bị trúng độc nữa nè…
Tuyên Vương quả nhiên nhíu nhíu đầu mày, nói: “Đại hoàn đan này, bổn vương thật sự không có…”
Ta cười, ngắt ngang lời hắn: “Vương gia không cần lo lắng. Hai người bạn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476392/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.