Edit: Ckun 
Beta: Docke 
Ta cười nói: “Tần tiên sinh sao không thu nhận lấy một đồ đệ mà truyền lại tay nghề, như vậy chẳng phải người đời sau sẽ được được nếm món điểm tâm này rồi sao?”    
Tần Thập Nhất nói: “Không được, tộc quy đã định, tay nghề này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài…” 
Ta nghĩ, ngươi nói như vậy không phải vô nghĩa lắm sao? Sợ thất truyền mà lại không chịu truyền cho ai. Không ít thứ tốt chính bởi những kẻ thông thái rởm như ngươi mới bị thất truyền đó. Không được, món ngon như vậy, nhất định phải khiến cho nó mỗi ngày đều phải rơi vào miệng ta… 
Ta cười cười: “Hiện giờ trong tộc các người cũng chỉ còn lại ngươi cùng chú ngươi thôi, đúng không? Chỉ cần hai người đồng ý, chẳng phải sẽ lập được tộc quy mới hay sao?” 
Tần Thập Nhất vạn vạn lần cũng không ngờ được ta sẽ nói như vậy, chần chừ nói: “Chỉ sợ chú ta không đồng ý…” 
Ta nói: “Vậy chỉ cần chú ngươi đồng ý, ngươi liền có thể truyền dạy tay nghề chế tác điểm tâm này lại cho vị thủ hạ của ta?” Vừa nói, ta vừa chỉ tay vào Tư Đồ. 
Chỉ có điều, lúc ta nói Tư Đồ là thủ hạ của ta, Tần Thập Nhất liền lộ ra thần sắc không thể tin được. Ta biết, đó là bởi vì từ trước tới giờ làm gì có thủ hạ nào mà dám tranh cướp đồ ăn tự nhiên thế được… 
Tư Đồ lắp bắp, râu dài run lên, nghe ta điểm danh nàng, sửng sốt nói: “Muốn ta học???” 
Ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476369/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.