Edit: Docke 
Phượng Thấm hỏi Tuyên Vương: “Vương gia, người này thế nào? Ngài có hài lòng không?” 
Tuyên Vương gật gật đầu, khen: “Tuy tướng mạo xấu xí, nhưng tài đoán chữ và bản lĩnh tùy cơ ứng biến của hắn cũng khá. Có thể thấy được, người này rất thông minh. Quý gia phủ cũng có chút thực tài…” Hắn trầm ngâm một lát rồi nói, “Gia chủ vì sao không hỏi, nữ nhân mà ta tra tìm là ai?”           
Mẫu Phượng Thấm cười cười, nói: “Nếu như ta còn không biết thì làm sao đáng được Vương gia gọi một tiếng gia chủ đây? Nàng ta tất nhiên là giai nhân kim ốc tàng kiều (lầu vàng giam giữ người đẹp) của Thụy Vương rồi?” 
Thần sắc khuôn mặt nàng cứ nhàn nhạt, khiến Tuyên Vương nhìn không ra thực chất bên trong. Tuyên Vương cười nói: “Gia chủ sẽ không trách tại hạ xen vào việc của người khác chứ?” 
Mẫu Phượng Thấm nói: “Ta và Vương gia đều tò mò giống nhau thôi. Rốt cuộc nàng là người như thế nào mà khiến Thụy Vương phải giấu giếm bí mật đến vậy. Nếu Vương gia biết được tin tức gì, phải nhớ báo cho ta biết trước đó…” 
Tuyên Vương biến sắc. Cơn tức bành trướng trong ánh mắt. Nhưng trong chớp mắt lại cười nói, “Chuyện mà gia chủ muốn làm, có khi nào bổn vương không đáp ứng đâu. Chỉ cần gia chủ cần đến bổn vương, bổn vương nhất định sẽ làm hết sức mình…” 
Mẫu Phượng Thấm duyên dáng vén nhẹ những sợi tóc đang lòa xòa trước trán, cười nói: “Vương gia, hôm nay ta thấy hơi mệt, không tiếp đãi vương gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476345/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.