Edit: Ckun
Beta: Docke
Ta thở dài một tiếng, thấp giọng nói: “Đáng tiếc…”
Lắc lắc đầu chuẩn bị lui ra. Nha đầu Tiểu Lan đứng ở cạnh cửa thấy ta đi ra, vội tránh qua một bên, cứ như đứng gần ta có thể bị lây bệnh truyền nhiễm không bằng.
Ta lại gần Tiểu Lan ngắm nghía một chút, nói: “Cũng may ngươi không có dính, bằng không…” Ta lại lắc lắc đầu, định đi ra ngoài.
Tiểu nha đầu Tiểu Lan vô cùng tò mò, nhưng lại không muốn hỏi ta. Đỗ ma ma lại hỏi: “Tiên sinh, ngài làm sao vậy?”
Ta nói: “Không có gì, cho dù có nói, các ngươi cũng không tin. Hơn nữa, cũng không có việc gì lớn, sau vài ngày nữa thì khỏi thôi, không có nhều trở ngại đâu…” Ta lại đi, đang tính đi ra khỏi phòng.
Mẫu Phượng Thấm sau mành hiển nhiên đã nghe được lời ta nói, bỗng nhiên nói: “Đỗ ma ma, ngươi gọi tiên sinh tạm thời đừng đi…”
Đỗ ma ma vội ngăn ta lại, đưa vào tiểu thính, hỏi: “Tiểu thư, người định như thế nào?”
Mẫu Phượng Thấm một lần nữa ngồi xuống, hỏi ta: “Tiên sinh, người có phải đã phát hiện được điều gì không ổn rồi không?”
Ta quay trở lại, đứng trong sảnh cười cười, nói: “Kỳ thực cũng không có gì không ổn, tiểu thư ho vài ngày nữa thì sẽ khỏi. Chẳng qua cái mụn mọc ở trên mặt, có khả năng sẽ lâu khỏi hơn một chút. Đương nhiên, mụn kia mọc ở dưới tai, không tổn hại tới dung mạo tiểu thư, đừng lo…”
Mẫu Phương Thấm duyên dáng gọi lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476338/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.