Edit: Docke
Cùng Tiểu Phúc Tử ngồi trên chiếc ghế dài đằng sau tiệm bánh nướng, tiểu lão chủ kia cứ dịch mông, ngồi cách Tiểu Phúc Tử càng xa càng tốt. Ta biết, người bình thường đều có vẻ sợ Tiểu Phúc Tử, cũng không ngăn cản hắn, chỉ tốt bụng nói một câu: “Lão bá, ông đừng dịch mông nữa, cứ ngồi yên ở đó đi.”
Tiểu lão chủ nhìn thoáng qua Tiểu Phúc Tử, phát hiện hắn đang khép hờ hai mắt không để ý đến lão nên cũng không xê dịch nữa, ngượng ngùng nói: “Ta đây chỉ sợ làm tiểu huynh đệ này bị nóng thôi.”
Ta cười cười nói: “Lão bá, chẳng phải ngài muốn nói cho ta biết có chuyện gì vui mừng bất ngờ hay sao?”
Tiểu lão chủ ngượng ngùng, nói: “Cũng không phải là chuyện vui mừng bất ngờ gì, với ngài mà nói thì không đáng nhắc đến đâu. Cũng chỉ là chuyện một trăm lượng bạc thôi mà…”
Xem cái mặt đắc ý của hắn kìa, được trăm lượng bạc mà còn nói không phải chuyện mừng. Ta giật mình, trợn to hai mắt nhìn hắn, lại nhìn trái nhìn phải, xác định không có ai nghe lén mới nói: “Lão bá, một trăm lượng bạc, đủ để gia đình bình thường tiêu sài mười năm đó nha. Ngài còn nói là không phải chuyện vui mừng. Số tiền đó đủ để ông cưới thêm mấy tiểu thiếp nữa đó nha…”
Ta vừa thấy tiểu lão chủ cứ nhìn chằm chằm không chớp mắt vào mấy cô gái xinh đẹp qua lại bên ngoài đường cái, đủ biết trong lòng hắn cũng mắc bệnh chung của đàn ông rồi. Cho hắn cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476306/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.