Edit: Docke
Quy Trữ nở nụ cười. Khuôn mặt gầy yếu âm trầm thoáng cười rộ lên, còn trông rất tốt. Hắn nói: “Xin Quỳnh cô nương không nên nhúng tay vào việc hôm nay. Ta sẽ giáp mặt cô nương đền tội sau…”
Xem hắn nói lời này tao nhã cỡ nào kìa. Đánh người ta một tát còn nói người ta đừng quá nóng giận. Ta kết luận, Quy Trữ này tuyệt đối là một người âm hiểm giả dối.
Xem ra, bọn họ sớm đã xem chúng ta ra làm hàng hóa để bọn họ giành qua giật lại. Ngay cả tiếp đón cũng không có, còn không thèm hỏi thăm xem chúng ta có đồng ý hay không. Nhưng mà, có ai nhìn thấy con mèo muốn ăn con chuột lại còn phải chào hỏi qua con chuột hay chưa?
Ta đột nhiên ngửa đầu cười to, cười đến mức khiến bọn họ cảm thấy khó hiểu. Kỳ thật, ta cũng không biết mình cười cái gì. Chẳng qua không thể suy nghĩ ra biện pháp, liền nghĩ đến lúc Bàng Thống (1) dùng liên hoàn kế, muốn Tào Tháo thu nhận mình, nhưng thiếu chút nữa đã bị Tào Tháo đem ra chém đầu. Chỉ vì ba tiếng cười to, cười đến nỗi Tào Tháo kinh nghi bất động. Cuối cùng nghe xong kế liên thuyền của Bàng Thống, khiến toàn bộ chiến thuyền bị thiêu cháy rụi.
Quả nhiên, hai người kia hiện vẻ nghi ngờ đầy mặt, nhìn ta. Nhìn ta theo kiểu, nữ từ này có phải bị dọa phát điên rồi không?
Thật ra, ta cũng không có diệu kế gì. Ta không phải còn có ám khí phượng vĩ đó sao? Ta vừa cười vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476284/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.