Edit: Docke 
Quản gia sắc mặt âm trầm, nhìn người thanh niên, nói: “Ngươi không cần sợ. Chuyện này ngươi biết, ta biết, về sau ta sẽ không nói ra ngoài.” 
Người thanh niên nói: “Kỳ thật, Quỷ Thủ Phường ngoại trừ chế tác chính phẩm, bình thường vẫn còn dư lại một ít nguyên vật liệu, bọn họ dùng để chế tác một số sản phẩm giống y như chính phẩm. Nhưng bí mật này cũng không có ai biết đến…”   
Lâm quản gia không hỏi hắn làm sao biết được bí mật này của Quỷ Thủ Phường. Sắc mặt ông trầm xuống, nói: “Ngươi nói vậy nghĩa là, cái của ta, chính là thứ phẩm?” 
Người thanh niên cười cười nói: “Cũng không thể nói như vậy. Chẳng qua những viên châu tính được làm từ Mặc Ngọc này không phải là nguyên ngọc tốt nhất mà thôi. Ngọc tốt nhất xúc tua ấm áp, không hề dính chút mồ hôi nào. Khi đánh vào mộc khuông, không chỉ vang lên tiếng kim thạch mà còn giống như mộc cầm ngân nga, tuyệt vời vô cùng…” 
Mặt Lâm quản gia đen như đáy nồi. Hắn ức chế cơn giận dữ, nói: “Có chứng cớ gì chứng minh vật này là thứ phẩm?” 
Một người bị lừa biết vật mà mình vô cùng trân quý nâng niu chỉ là đồ thứ phẩm, bất cứ ai trong lòng cũng không hề dễ chịu chút nào. Khóe mắt Lâm quản gia lộ ra lợi quang. Xem ra, nếu như người thanh niên này không thể chứng minh được thì Lâm quản gia sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn đâu. 
Dường như người thanh niên cũng có cảm giác hối hận sâu sắc vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476267/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.