Ta nghĩ, ta phải nghĩ cách khiến cô ta tự mình xuất hiện mới được. Ta đi vào gian phòng nàng ở. Cũng rất chỉnh tề, so với lúc Tư Đồ còn ở đây thì gọn gàng ngăn nắp hơn nhiều lắm. Ta nghĩ. Ngươi chạy trốn người hay ngươi chạy trốn quỷ a? Chủ nhân ngươi kêu ngươi đến đây giả làm Tư Đồ. Nếu như ngươi đi thật rồi, chủ nhân ngươi lại không lột da của ngươi ra sao? 
Nếu ngươi đã từng ở đây tất sẽ còn lưu lại một cái gì đó? Ta không tin ngươi thật sự không lưu lại chút dấu vết nào? Ta bắt đầu lục tung phòng nàng, chỉ thiếu điều muốn đào cả nền nhà lên mà tìm. Thật kỳ quái, thật sự là cái gì cũng không có. 
Ta nghĩ. Nếu thật sự bên trong không có gì, vậy ta sẽ để lại cái gì đó. Ta không tin ngươi sẽ không đến tìm ta. 
Ta viết một tờ giấy đặt trên bàn trà, chỗ dễ nhìn thấy nhất. Trên bàn trà chỉ bày biện mấy chén trà và một cái ấm trà. Ta liền thả vào trong ấm trà của nàng một chút này nọ… 
Ta lại rắc lên đệm giường cho nàng một chút này nọ, rồi đặt tờ giấy trên cửa chỗ dễ nhìn thấy nhất, khiến nàng vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy: “Giả nương nương, nếu như thân thể có gì không khỏe, mời đến tìm nô tỳ. Phòng nô tỳ ở cách phòng nương nương không xa, chỉ có mấy gian thôi. Kính gửi Giả nương nương.” 
Ta khôi phục phòng nàng lại nguyên dạng… 
Ta nghĩ, chẳng lẽ ngươi không về phòng tí nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/2476236/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.