Sau khi ta một lần nữa được thăng làm Thượng nghi, ta có thể cách hai ba ngày lại ra cung dạo chơi. Nhưng ta biết, khẳng định có không ít mật thám theo dõi sau lưng ta. Nhàn Phi nương nương cũng không ngăn cản ta ra cung chơi. Nàng còn cầu sao cho ta mỗi ngày đều ra cung nữa. Bởi vì có như thế thì nàng mới có thể thuận tiện theo dõi, lần đến dấu vết của thế lực nào đã chống lưng cho ta.
Ngày đó, sau khi ta báo thị vệ canh giữ cửa cung rằng ta xin nghỉ, liền thay đổi nam trang, đi đến phủ tướng quân. Phủ tướng quân bây giờ đã vắng bóng người. Hai tờ giấy niêm phong thật lớn của quan phủ dán chéo trên cửa. Ta sớm biết rằng sẽ như vậy, nhưng tận mắt trông thấy, vẫn không tránh khỏi dâng lên niềm chua xót. Ta nhớ đến đại tướng quân hào sảng, trăm chiến sa trường một mảnh áo giáp, để bây giờ thân mang tội danh, hóa thành một nắm đất vàng. Con gái duy nhất của ông, vốn là kim lũ tú la nhu (mặc quần gấm lụa thêu tơ vàng – ý nói cao sang sung sướng),ở trên muôn người. Vậy mà bây giờ, thân bị đày ở lãnh cung, một cây mây hoa một mình xem. Phủ tướng quân vô cùng náo nhiệt giờ cũng người đi nhà trống…
Ta nhìn trái nhìn phải, phát hiện hầu như không có ai. Đương nhiên người của Nhàn Phi đang trốn ở một nơi bí mật gần đây giám thị ta, ta cũng xem như bọn chúng không hề tồn tại. Ta bước lên những bậc thang tiến vào cổng chính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/122535/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.