Đại hội săn bắn trôi qua, ta và Tư Đồ về tới cung rồi, qua vài ngày sau, tin tức bên ngoài lại dần dần lọt vào trong cung. Ta mới hiểu được, vì sao Tư Đồ lại có vinh hạnh bạn giá. Đó là vì Tuyên Vương Tề quốc sau khi về nước, biên cảnh bỗng nhiên tập trung nhiều binh lực, sẵn sàng ra trận, khí thế rào rạt bức đến. Trên dưới Tây Sở vô cùng chấn động, chuẩn bị phái binh tiếp đánh.
Ta nghĩ, khả năng Hoàng thượng cũng không phải là người ngu xuẩn, sớm đã điều tra ra được. Nếu không cũng sẽ không ban thêm sủng ái với Tư Đồ, sợ rằng chỉ là muốn thông qua đó bày tỏ ưu đãi đối với Tư Đồ tướng quân mà thôi. Không cần phải nói, thời điểm Tư Đồ đại tướng quân xuất chinh đã đến. Thật đáng thương, lại sắp có chiến trường máu chảy thành sông. Cũng còn may mắn ta không phải là đàn ông, tất cả bát cột cũng không thể đánh trúng người ta được…
Ta âm thầm nghĩ, Hoàng thượng của chúng ta không phải vẫn đang nắm trong tay một con tin hay sao? Sợ cái gì? Chẳng lẽ con tin cũng đã bị người ta cứu đi rồi? Không dễ dàng đến thế chứ?
Không hiểu sao ta lại nhớ đến thiết kế ngọc khí ta đã làm, lần trước lúc đến Phẩm Ngọc Phường vẫn chưa có người đến lấy. Phẩm Ngọc Phường có một luật lệ, ngọc khí không có người đến lấy, qua một thời gian sẽ trở thành vật vô chủ, ngược lại ta khơi khơi nhận được năm ngàn lượng bạc.
Quả nhiên, tin tức chiến tranh trong vòng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-vi-phi/122521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.