Các huấn luyện viên đem ra mười mấy bộ áo liền quần, đặc biệt lội xuống bùn đào củ sen. Viên Tung từ trong đó chọn ra một bộ chưa từng bị mặc, kiểm tra kỹ lưỡng mọi bộ vị một lượt, xác định không có chỗ nào rách, mới vẫy tay gọi Hạ Diệu tới.
“Đây, cậu mặc bộ này đi.”
Xung quanh thầm rộ lên tiếng cảm thán.
Ánh mắt trầm bén của Viên Tung lướt qua, đám học viên liền thành thành thật thật cúi xuống trang bị cho mình, không ai liếc sang bên này nữa.
“Mặc thêm cái quần đi.” Viên Tung bảo Hạ Diệu, “Dưới nước nhiệt độ thấp, đông lạnh chân.”
Hạ Diệu ngại phiền toái, “Người ta con gái còn mặc một quần xuất trận, tôi đường đường một thằng con trai, sợ gì chứ?”
Nói xong liền đeo bao tay vào, khiêng xẻng chuyên dụng bừng bừng hứng khởi đi ra ngoài. Viên Tung nhìn dáng vẻ nôn nóng của cậu, khóe miệng hiện lên một tia cười.
Vừa giẫm được một chân vào nước bùn, lập tức lún sâu nửa thước, bắp đùi bị bùn lầy bao bọc, hàn khí từ gang bàn chân lủi ra khắp toàn thân, thân thể tức thì run lên cầm cập. Lúc này Hạ Diệu mới hối hận, biết thế mặc thêm cái quần nữa. Nhưng giá lạnh dưới chân cũng không ngăn lại được lửa nóng trong lòng, Hạ Diệu cắn răng lò dò đi tới chỗ có lá sen rậm rạp.
Loại chuyện vác xẻng đi làm việc nhà nông này không giống những việc khác, thân thủ tốt mấy mà không có kinh nghiệm thì cũng như không. Hạ Diệu vụng về tay chân, ở trong hồ sen loạng choạng lò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1306993/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.