Hạ Diệu vững vàng đáp xuống lưng Viên Tung, không hề hay biết việc người bên dưới đã bị thay đổi, vẫn đang tiếp tục trọng tâm câu chuyện ban nãy. 
“Tôi đánh không lại hắn… phải làm sao?” 
Viên Tung lặng im không nói, toàn bộ lực chú ý đều tập trung lại trên mông Hạ Diệu. Hắn không dùng cánh tay kẹp khoeo chân như Tuyên Đại Vũ, mà dùng bàn tay to lớn để nâng mông Hạ Diệu. Như vậy thứ nhất có thể khiến cậu nằm được thoải mái hơn chút, thứ hai có thể khiến cảm giác ở tay thoải mái hơn chút. 
“Đàn anh Thái Sâm từng gợi ý cho chúng ta, đánh không lại, vậy thì cắn lỗ tai!” 
Vừa dứt lời, cánh tay Hạ Diệu liền thít chặt lấy cổ Viên Tung, à uồm một cái ngoạm phập lên. 
Cú này, nếu đổi lại là người bình thường, sớm đã đau đến há hốc miệng gào khóc ỏm tỏi, nhảy tưng tưng cả thước, thuận tiện quẳng luôn kẻ trên lưng xuống con lạch bên cạnh rồi đạp thêm cho hai phát. Mẹ kiếp đây không phải là cắn bình thường đâu! Đây là muốn nuốt luôn tai người ta đấy! 
Thế nhưng, Viên Tung lại chỉ khẽ nhíu mày một chút, cũng không giải cứu vành tai mình khỏi khoang miệng Hạ Diệu. Hắn chỉ lên gân phần thịt xung quanh lỗ tai, để tai mình trở nên dẻo dai kiên cường hơn một chút, chịu được cú cắn hơn một chút. 
A! Còn cứng thế này à… Hạ Diệu lại gia tăng lực độ. 
Viên Tung luôn mang theo bên mình một chiếc gương nhỏ, đây là một trong những vật phẩm cần thiết của bảo tiêu, tiện cho việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1306983/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.