Tô Đào hoàn toàn không nghĩ đến Lục Tễ sẽ tỉnh lại!
Hiện tại nàng chỉ có một suy nghĩ, là không thể để Lục Tễ phát hiện nàng lén đo người cho hắn.
Nếu không lễ vật năm mới sẽ không còn bất ngờ!
Tô Đào chớp mắt, sau đó nâng tay trái Lục Tễ nắm nên, thanh âm mang nức nở: "Đau quá..."
Thật sự là rất đau.
Khí lực của Lục Tễ cũng không phải là nói đùa.
Lục Tễ hồi phục tinh thần, nhìn cổ tay Tô Đào trước mắt.
Cổ tay nàng tinh tế, một bàn tay liền có thể dễ dàng cầm gọn, làn da cũng rất trắng, là loại trắng nõn mềm mại như tuyết.
Hiện tại cổ tay trắng nõn ấy lại có một vòng đỏ tím. Có chút dữ tợn.
Vừa thấy liền biết đau cực kì.
Lục Tễ là biết khí lực của hắn, vừa rồi động tác là theo bản năng, tuy chỉ cầm chớp mắt, nhưng cũng sợ nàng chịu không nổi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời hắn tâm thần rối rắm. Rõ ràng khi hắn bị thương nặng thế nào cũng không có cảm giác này.
Tô Đào thừa dịp Lục Tễ thất thần, nhanh chóng đem thước mềm trong tay phải vo thành một cục, nhét vào tay áo.
May mà nàng không mở thước quá dài, bây giờ để một bên cũng không nhìn ra. Thấy Lục Tễ còn đang xem tay nàng, Tô Đào mới thở phào nhẹ nhõm.
May mà không bị phát hiện.
Mày hắn nhăn rất chặt: "Niên Niên, nàng cử động một chút thử xem có đau hay không?"
Thước mềm dấu kỹ, Tô Đào cũng yên tâm, đầu óc bắt đầu bị đau đớn trêи cổ tay hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249943/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.