Lục Tễ cưỡng chế đáy lòng như lửa đốt, đi nhanh ra ngoài. 
Tô Dao triệt để sợ hãi. Sự việc trước mắt cũng đã làm, nếu không thành công, nàng phải làm sao bây giờ? 
Hiện tại nàng ta chỉ có một suy nghĩ, đó là phải câu dẫn Lục Tễ trở về. 
Nàng chống đỡ thân thể đứng lên, sau đó cất bước đuổi kịp Lục Tễ. 
Thanh âm yếu đuối, còn làm bộ khóc thút thít: "Hầu gia, ta thật sự rất mến mộ ngài, mới có thể làm ra chuyện như thế a..." 
Lục Tễ nghe cũng không nghe. Rất nhanh, hắn liền đi tới trước tấm bình phong. 
Nhưng vừa đẩy cửa, lại không thể mở ra. Rất rõ ràng, cửa này đã bị người bên ngoài khóa lại. 
Tô Dao sau lưng Lục Tễ, tất nhiên cũng thấy một màn này. Nàng vừa muốn tiến lên, liền thấy Lục Tễ giơ chân lên, sau đó đạp bay cửa bên phải. 
Phòng khách Tô phủ cách đây không lâu vừa tu sửa qua, cửa cũng mới đổi, là dùng gỗ trầm, rất rắn chắc. 
Nhưng dưới chân Lục Tễ, lại phảng phất như gỗ mục. Nguyên một cánh cửa đều bay ra, sau đó ầm ầm đổ xuống trước hành lang lát gạch xanh. "Oanh" một tiếng, phát ra một tiếng vang lớn, giống như đánh vào lôi đồng, giáp sắt. 
Tô Dao bất quá chỉ là nữ tử khuê cát, chưa gặp trường hợp này bao giờ, nhất thời bị dọa sợ tới mức nói không ra lời. 
Nàng trong lòng sợ hãi, nghĩ nếu lực đạo này rơi trêи thân mình, chỉ sợ xương cốt cũng không còn. 
Tô Dao hoàn toàn bị sợ đến choáng váng, thân thể mềm nhũn, tê liệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249936/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.