Chờ Lục Tễ dẫn Tô Đào rời khỏi, Liễu Thủy Nhu suy sụp ngồi trêи ghế. 
Trương chưởng quỹ thấy sắc mặt nàng trắng bệch, vội la lên: "Liễu cô nương, cô nương sao vậy, thân thể không thoải mái?" 
Mới vừa rồi còn tốt, sao đột nhiên mặt lại trắng bệch như tờ giấy. 
Sau một lúc lâu, Liễu Thủy Nhu mới mở mắt ra: "Không có gì." 
Thấy nàng xác thật không có việc gì, Trương chưởng quỹ mới yên tâm. 
Hắn hỏi Liễu Thủy Nhu: "Liễu cô nương còn muốn xem thử trang sức không?" 
Nàng lắc đầu: "Không cần" hiện tại nàng đâu còn tâm tư gì chọn trang sức. 
Liễu Thủy Nhu thất hồn lạc phách hồi phủ . 
. . . 
Liễu phủ. 
Liễu thượng thư vừa trở về liền đến chính phòng, hơn nữa còn gọi tất cả hậu bối đến. Mọi người trong phủ tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn tập trung lại. 
Dù sao Liễu phủ có ngày hôm nay đều nhờ Liễu thượng thư, bọn họ tất nhiên không dám không nghe. 
Mọi người thấy sắc mặt Liễu thượng thư nghiêm túc, tất cả đều hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ đến tột cùng là thế nào . 
Cuối cùng là Liễu Đại Lang mở miệng trước: "Phụ thân, quý phủ có chuyện gì vậy?" 
Liễu Đại Lang là trưởng tử, cũng là phụ thân của Liễu Thủy Nhu, để hắn mở miệng rất thích hợp. 
Liễu thượng thư nhớ tới lời Lục Tễ nói ban ngày, sắc mặt càng xanh, hắn chỉ vào một đám người: "Các ngươi mấy ngày này làm cái gì, mau nói hết ra, một chữ cũng không được thiếu!" 
Hắn lập tức tra hỏi, lứa trong phủ cũng không có ai xuất sắc, tất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249932/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.