Hỉ bà đỡ Tô Đào ngồi lên giường. 
Đem Tô Đào an bày tốt, hỉ bà liền đi . 
Sau khi hỉ bà đi, trong phòng càng yên lặng, Tô Đào chỉ có thể nghe được tiếng tim mình đập.Tô Đào kinh ngạc trong chốc lát, sau đó mới phản ứng được nàng còn chưa vén khăn liền đem khăn voan kéo xuống. 
Trong phòng hết thảy đập vào mắt. 
Khắp nơi đều âm u, bất quá hiện tại đã chạng vạng tối, sắc trời có chút đen. 
Tô Đào đứng dậy đi lên trước đốt một ngọn nến, ánh nền mờ nhạt thắp sáng trong phòng. 
Có ánh nến, Tô Đào cũng tựa hồ có thêm dũng khí, nàng xoay người trở lại bên giường, sau đó nhìn về phía giường Lục Tễ. 
Người trêи giường mặt mày tuấn tú, mũi thẳng, làn da bởi vì huyết sắc không đủ mà lộ ra có chút tái nhợt, nhưng nửa điểm cũng không tổn hại đến dung mạo của hắn, quả nhiên là lang quân như ngọc. 
Tô Đào có chút ngoài ý muốn, nàng không nghĩ đến Lục Tễ sinh ra lại đẹp mắt như vậy. 
Chỉ tiếc hơn một tháng sau sẽ suy yếu mà chết ,Tô Đào có chút thở dài. 
Nàng vén màn che lên, sau đó ngồi vào bên cạnh giường nhìn Lục Tễ. 
Mặc dù biết Lục Tễ không nghe được, nhưng nàng vẫn nghiêm túc nói với Lục Tễ: "Ngươi yên tâm, trong hơn một tháng này ta nhất định sẽ chiếu cố tốt ngươi." 
Tuy nói nàng đã sớm quyết định, đợi Lục Tễ chết sẽ rời đi sống cuộc sống của mình. 
Nhưng vẫn còn hơn một tháng, nàng vẫn sẽ chiếu cố Lục Tễ thật tốt, dù sao hiện giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249899/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.