Sau khi mang Khích Sảnh lên núi học đạo thì Cao Ẩn mới phát hiện ra một việc, đó là con người của Khích Sảnh không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của cô. Khích Sảnh là một người có sự quả cảm và lòng trượng nghĩa, nhưng đồng thời, sâu trong nội tâm của cô cũng có tâm ma vô cùng to lớn.
Không phải chỉ là lần một lần hai, trong xuyên suốt quá trình dạy dỗ cho Khích Sảnh, Cao Ẩn vẫn luôn luôn nhắc nhở cô về những điều thiệt khi vướng vào con đường tà đạo, giảng cô nghe về lợi ích khi có thể duy trì thiện tâm và đi đúng đường.
Cao Ẩn luôn mong muốn Khích Sảnh phải biết kiềm chế bản ngã, khống chế tâm ma của bản thân. Trong con người của Khích có sự đấu đá rất dữ dội giữa hai bản ngã thiện và ác, cả hai ngang tài ngang sức, không bên nào thua bên nào hết.
Nghĩ tới đây, Khích Sảnh xoa xoa mí mắt. Vì vậy, cô thật sự không phải là người tốt.
Tuy đôi khi, một con kiến cô cũng không nỡ g.i.ế.c hại. Nhưng cũng có nhiều lúc, cô muốn lấy đau khổ của kẻ khác làm niềm vui của mình; thỉnh thoảng, Khích Sảnh lại không muốn kìm nén tâm ma của bản thân nữa. Thực ra cô luôn rất xấu xa; có chăng, cô chỉ là một kẻ luôn cố gắng, vẫn không ngừng nỗ lực để trở thành một người tốt mà thôi.
Khích Sảnh không đợi Kha Tiêu trả lời, cô xoay người, vững vàng rời đi. Dù có mệt mỏi đến nhường nào đi nữa thì Khích Sảnh vẫn không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3701447/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.