Khích Sảnh trợn tròn mắt nhìn hai nhóm ma bắt đầu tiến hành giao dịch với nhau, đúng lúc này thì Khích Sảnh cũng không chần chừ, lập tức hô to, đồng thời đưa la bàn cổ đã cầm sẵn ở tay phải lên: "Tất cả đứng yên."
Đương nhiên hai nhóm ma sẽ không đứng yên, nhưng ngay lúc chúng định chống trả rồi chạy trốn thì bị một luồng ánh sáng vàng rực rỡ, nóng bỏng vô cùng chiếu vào, toàn thân đám ma đau rát đến nỗi không thể nói thêm dù là một lời, chỉ biết la hét để bày tỏ sự đau đớn ra bên ngoài.
Khích Sảnh chớp chớp mắt, xem ra không có con ác ma nào cả. Vì tạm thời cô chưa biết được đối phương dùng loại bùa chú nào để áp chế hồn ma nên đành phải lấy một tấm lưới màu đỏ ra, niệm chú rồi ném về đám ma.
Tấm lưới màu đỏ nhanh chóng biến hóa trở nên rộng lớn hơn rất nhiều theo tiếng niệm chú của Khích Sảnh, nó bay đến, bao trùm lên đám hồn ma đang la hét.
Lúc đó, Khích Sảnh cũng thu la bàn cổ lại, cất vào túi vải. Kha Tiêu nhìn một loạt động tác nhuần nhuyễn của Khích Sảnh thì ngạc nhiên đến nỗi ngây người, nếu đây không phải là phong thái của một cao thủ thì còn thế nào mới có thể gọi là cao thủ nữa đây?
Kha Tiêu đang cố kìm nén bản thân để không thốt lên hai tiếng sư phụ, anh thật sự rất muốn bái sư đó, ngay cả sư phục của anh còn chưa thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3698985/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.