Tiêu Di nghe Học Hạng lại nhắc đến trò đùa cũ thì nổi điên lên ngay lập tức: "Anh có thôi ngay đi không, dừng mấy cái trò đùa vớ vẩn này lại đi. Anh đừng có nói là anh đang nói thật nhé? Một kẻ làm công ăn lương như anh thì anh làm gì để gây ra được số nợ lớn như vậy? Tôi làm chủ cả một công ty lớn mà còn sợ gây nợ dẫu là vài trăm triệu kia kìa, nếu anh mà dây vào cờ b.ạ.c hút sách thì đừng có kêu tôi giúp anh, anh đi c.h.ế.t luôn đi cho đỡ chật đất."
Trở về với thực tại, Tiêu Di bật khóc nức nở sau khi nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào buổi sáng hôm đó: "Bình thường giận dữ em cũng hay nặng lời như vậy mà, với lại lúc đó em bị áp lực lắm vì công việc gặp trục trặc, em thề là em thật sự không nghĩ anh đang nói thật. Nhưng nếu vậy thì anh làm gì mà gây ra số nợ mấy tỷ đồng đó?"
Học Hạng bật cười chua chát: "Số phận của tôi thật là giống như bị sao quả tạ chiếu vào từ thuở vừa mới lọt lòng. Bà ta sinh tôi ra, sau đó vứt bỏ tôi để chạy theo tình nhân mới, đến khi biết tin tôi có thể sống sót mà lớn lên, có công việc ổn định lại có một người vợ sắp cưới làm tổng tài của một công ty niêm yết thì bà ta bắt đẩu nói lời yêu thương, khóc lóc cầu xin tôi tha thứ, bà ta kể lể về sự bất lực khi xưa, viện đủ loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3698982/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.