Khích Sảnh chớp mắt, mở mắt ra thì động thủ với Phủ Hiền ngay. Cô niệm chú, kẹp một lá bùa vào lòng bàn tay sau đó chưởng vào n.g.ự.c Phủ Hiền một cái thật mạnh.
Phủ Hiền không kiềm được đau đớn, hét lớn một tiếng bay ra sau, Khích Sảnh lấy ra mười lá bùa, chắp tay niệm chú càng lúc càng nhanh: "Đi."
Theo lệnh của Khích Sảnh, mười lá bùa bay vèo vèo đến bên cạnh Phủ Hiền vừa mới lom khom đứng dậy, mười lá bùa xoay quanh người Phủ Hiền giống như đang muốn vây hãm Phủ Hiền lại ở bên trong.
Phủ Hiền cảm nhận được linh hồn của mình càng lúc càng nóng, Khích Sảnh khẽ khép hờ mắt, mím môi: "Phá."
Sau tiếng hét to của Khích Sảnh, Phủ Hiền bỗng cảm thấy linh hồn của mình vô cùng nhẹ nhàng giống như chưa bao giờ có thể thoải mái như lúc này đây. Phủ Hiền mỉm cười, cuối cùng cô cũng đã có thể về với hư vô, không cần phải đau khổ, ngẩn ngơ ở nơi quái quỷ này để làm tay sai cho kẻ ác nữa.
Phủ Hiền nhìn linh hồn bản thân đang càng ngày càng trở nên trong suốt, xoay người nhìn Khích Sảnh cười mãn nguyện, khẽ cúi đầu tỏ ý cảm tạ cô, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay với Si rồi biến mất.
Khích Sảnh lẳng lặng ngắm nhìn linh hồn trong suốt của Phủ Hiền đang dần dần hóa thành tro bụi, hòa lẫn vào không trung, thực ra thì trong lòng của Khích Sảnh vẫn đang bị chấn động bởi nụ cười quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3698978/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.