Vi Liễn thật sự là một quý ông, rất chu đáo.
Sau khi đưa Khích Sảnh đi ăn uống đầy đủ xong xuôi mới đưa cô trở về khách sạn, khiến Khích Sảnh không thể có chút ấn tượng xấu nào về anh.
Nguyên một ngày này, Khích Sảnh cũng không rảnh rỗi, cô phải vẽ bùa để chuẩn bị đối phó với con rồng canh giữ ở khe núi.
Tối đến, Khích Sảnh đi taxi đến chân núi rồi huýt sáo gọi Xanh Xanh đến, hôm nay Khích Sảnh đã chuẩn bị rất đầy đủ, áo khoác dày ấm áp và một chiếc túi vải nhỏ để chứa đạo cụ cũng như bùa chú.
Khi Xanh Xanh bay đến chỗ cũ ngày hôm qua, không cần chờ đợi, Khích Sảnh đã thấy linh hồn của con rồng đã xuất hiện từ khi nào. Hôm nay Khích Sảnh quan sát ở cự ly gần mới phát hiện hóa ra đây là một con rồng cổ, cô từng đọc được trong sách cổ của môn phái, theo truyền thuyết thì đây là tổ tiên của loài rồng, có từ thuở mới vừa khai thiên lập địa.
Khích Sảnh không chần chờ, chắp tay niệm chú, đưa tay phải ra vẽ một đạo bùa rồi phóng thẳng qua rồng cổ. Sau khi đánh ra một chiêu, Khích Sảnh đã có thể xác định được ít nhiều thực lực của nó, con rồng cổ này có lẽ đã bị hạ chú, canh giữ ở đây quá lâu nên thực lực đã yếu hơn rất nhiều so với thực lực loài rồng cổ nên có. Lơ đi tiếng gầm vang không dứt bên tai, Khích Sảnh lấy ba lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3698968/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.