"Anh yêu Mộng Tĩnh nhưng cũng chính tay giết hại cô ấy"
"Vậy còn tôi? Anh có định giết luôn không"
"Tống Minh Khang? Anh nhìn kỹ tôi đi, Nhã Uyên Khanh tôi là con nợ của anh, tôi không phải Mộng Tĩnh, xin anh đừng lầm tưởng"
Uyên Khanh nhìn chằm chằm hắn, đôi tay đặt dưới đùi bỗng chốc cuộn tròn, cô muốn đính chính cho hắn thấy cô là Uyên Khanh là người đang khốn đốn trả nợ cho hắn
Đừng chỉ vì dung mạo mà biến cô thành cái bóng của người khác, tuy rất giống với Mộng Tĩnh nhưng tiếc rằng cô không phải.
Minh Khang nghe xong, đơ người, đôi tay cầm đũa đang gắp thức ăn đột ngột không một nhúc nhích, hắn lặng im, khá là bất ngờ khi cô biết chuyện này? Tưởng rằng mọi thứ sẽ bị chôn vùi trong quá khứ ai ngờ có ngày bị đào lên.
Hắn khẽ cau mày, thở sau thu hồi đôi đũa về bát cơm. Uyên Khanh lặng thinh chờ đợi câu trả lời nhưng mãi không thấy, cũng phải thôi, tự dưng cô hỏi chuyện này, quá đột ngột, hắn lấy cớ gì mà thanh minh
Hắn nhướm mi nhìn cô.
"Không, tôi sẽ không giết cô"
"Một sai lầm không thể xảy ra hai lần, huống hồ giá trị của cô tôi còn chưa dùng xong"
"Bản hợp đồng giữa tôi và cô hình như bị lãng quên hơi lâu, nên Uyên Khanh cô mới được đằng chân lân đằng đầu không coi tôi ra cái gì..."
"Đã đến lúc, cô hoàn thành bổn phận của mình rồi"
"Anh đang muốn biến tôi thành Mộng Tĩnh để sinh con cho anh sao Minh Khang"
"Cô đừng bao giờ mong mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906576/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.