"Ai...cho em đi"
"Em không được đi"
Uyên Khanh ngẩn ngơ, bị Minh Khang kéo ngược xuống giường, cô trợn mắt, hoảng loạn tột cùng, chẳng lẽ âm mưu của cô đã vỡ lở bị hắn biết rồi ư? Cơ thể của Uyên Khanh bị hắn siết chặt trong lòng, cô hơi rum run, nuốt một ngụm nước bọt giữ cho tâm trạng bình tĩnh.
Đang định mở miệng thì hắn thì thầm vào bên tai cô, hơi thở ấm nóng cùng mùi rượu hòa quyện vào nhau.
"Tôi không cho phép em rời khỏi tôi, không cho phép, tôi luôn yêu em mà Mộng Tĩnh"
Uyên Khanh lặng người nhíu mày, hóa ra là hắn đang nói mớ, tên khốn nạn như hắn cũng biết yêu sao? Mà cô gái Mộng Tĩnh là ai?
Uyên Khanh thở phào, nhẹ nhàng chậm rãi gỡ cánh tay của hắn ra, đứng dậy khỏi giường.
"Mộng Tĩnh? Mộng Tĩnh"
"Đừng bỏ anh"
Hắn luôn miệng gọi người phụ nữ ấy trong cơn say mê man, bất giác Uyên Khanh lại lóe lên một ý định muốn tìm người con gái có tên Mộng Tĩnh. Cô muốn dùng người này khiến Minh Khang trả giá.
Suy nghĩ trong đầu còn chưa vơi thì bỗng dưng tiếng chuông điện thoại vang lên, cô cầm lên xem thì bật cười khinh bỉ, xem Thục Y nôn nóng kia kìa? Uyên Khanh bắt máy nghe, nói địa chỉ phòng cho Thục Y đến.
Chưa được 5 phút Thục Y đã xuất hiện, cô mở cửa, lạnh lùng hướng cánh tay cất lời.
"Anh ta đang trên giường"
"Cảm ơn cô, nhất định không làm cô thất vọng"
"Chúc ngon miệng"
Dứt lời Uyên Khanh rời khỏi phòng nhường không gian riêng tư, cô hài lòng lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906570/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.