"Tăng lượng thuốc lên, để nhanh chóng có tác dụng" 
"Loại đàn bà ngu ngốc như Nhã Uyên Khanh thì không thể phân biệt đâu là tốt đâu là xấu, vì vậy cứ để lượng thuốc tăng theo ngày" 
Mĩ Nhu nghe xong điếng người vì âm mưu thâm độc đó, cô ta run run cúi thấp người dạ thưa rồi nhẹ nhàng chậm rãi quay lưng rời khỏi thư phòng, vừa ra đến cửa, mồ hôi mồ kê trên trán Mĩ Nhu rơi nhễ nhại. Mĩ Nhu đã quá sai lầm khi nhận nhiệm vụ này đáng lẽ ban đầu phải tìm hiểu ngọn ngành mới đúng? Chỉ vì hám tiền mà ra, giờ có ân hận cũng đã muộn. 
Cô ta mà quay đầu thì cũng chết thê thảm dưới tay Minh Khang mà thôi, con quỷ ác độc đấy làm gì chịu dễ dàng bỏ qua. 
Uyên Khanh tiểu thư xem như lần này tôi nợ cô. Mĩ Nhu đưa tay lau lau mồ hôi khóe môi lẩm bẩm, xong thì sải chân bước đi về phòng. 
Sáng hôm sau theo mệnh lệnh của Minh Khang mọi đồ ăn thức uống của Nhã Uyên Khanh đều bị gia tăng lượng thuốc, Mĩ Nhu bưng ly sữa ấm nóng lại cho cô, ban đầu Uyên Khanh có vẻ ngần ngại hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng cầm lên uống cạn. 
Quả nhiên không sai, mọi thứ vẫn đều đặn diễn ra, không ngừng lại, lần này khi uống Uyên Khanh còn cảm nhận được sự lợn cợn trong miệng, Uyên Khanh nhếch mép mỉm cười xót xa, chẳng hay hôm nay cô Mĩ Nhu đã bỏ thuốc quá tay? Câu hỏi vu vơ bỗng dưng hiện hữu trong đầu cô. 
Dùng xong ly sữa, Uyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906559/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.