Khương Tình nhìn theo bóng lưng xa dần của cô gái nhỏ, đôi mắt hồ ly không khỏi híp lại không rõ ý nghĩ.
Buổi chiều hôm đó bọn họ không có tiết thể dục cùng không cần học văn hóa, cho nên cả đám phải đi ôn thi. Hôm nay họ học thêm văn. Số người trông đầy đủ hơn tối hôm qua rất nhiều. Dù chưa chắc họ đến để học mà chỉ không muốn về nhà bị quản giáo. Buổi tối họ lại học tiếp, nhưng là toán đại số mà không phải toán hình.
Toán đại số nhìn chung so ra dễ hơn toán hình. Mười người có thể có chín người học tốt toán đại nhưng chỉ có tầm năm sáu người học tốt toán hình.
Lần đầu tiên nghiêm túc nghe giảng, Thịnh Nhan Tuyền không có cảm thấy có chỗ nào khó hiểu. Thực chất cái gì cô cũng không hiểu. Mục đích của cô chỉ là tận lực nghe giải, biết, nhớ kỹ, tạo nên một thói quen phản ứng với nó mà thôi. Nhưng để có thể bù đắp hết phần kiến thức cô thiếu hụt thì không phải là chuyện một sớm một chiều. Dù sao trước đây cô còn không thèm nhìn nó nữa mà, đến cái mặt công thức cô còn chẳng nhớ.
Đối với sự thay đổi của cô Ninh Tố Ngọc giả bộ tò mò hỏi: "Sau tự dưng nghiêm túc vậy?"
Giống như người đứng bên dưới cầu thang nghe hết câu chuyện mới nãy không phải là cô nàng vậy. Với sự nhạy cảm của Ninh Tố Ngọc sao lại không hiểu cho được.
Có lẽ cái cô nàng không ngờ đến là Thịnh Nhan Tuyền sẽ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748898/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.