Tóm lại Thịnh Nhan Tuyền chẳng kịp suy nghĩ nguyên nhân tại sao cô lại phải dính vào chuyện này. Cô cho rằng mình không phải vì Ninh Tố Ngọc, nhưng cô cũng không có nghĩ nữa mà nói: "Chính bởi vì biết nên em mới còn ngồi ở đây nói chuyện với thầy đó."
"Ồ? Vậy nếu tôi thật sự như người ta đồn thì em tính làm sao?"
"!!"
Thịnh Nhan Tuyền gần như đứng bật dậy mở to mắt trừng trừng nhìn hắn. Nhưng bên trong không phải là không dám tin mà là giận dữ. Giận hắn lúc này rồi mà còn đùa được. Lời đó lại có thể đem ra đùa được hay sao???
Khương Tình không nhận ra cảm xúc trong đôi mắt mình dịu đi khi nhìn cô gái nhỏ. Hắn cũng không chọc cô nữa mà có phần dỗ dành nói: "Uống nước đi đã. Đầu em sắp bốc khói rồi."
Sau đó hắn nhìn cô gái nhỏ hung tợn trừng hắn một trận, một hơi nốc hết ly nước đến mức giọt nước tràn ra khóe miệng lại bị cô dữ dằn dùng tay lau đi như côn đồ ngoài chợ mà không nhịn được lắc đầu bật cười. Nhưng hắn cũng nương theo đó mà nói: "Đại loại là Tố Ngọc bỗng nhiên nhìn thấy ở gần dốc núi có cái bóng trắng nên sợ hãi đâm vào người tôi."
"..."
Đại thể là hắn nói quá nhanh, quá đơn giản nên nhất thời Thịnh Nhan Tuyền không biết nói sao về cảm xúc của mình lúc này nữa.
Thật ra cô cũng lờ mờ đoán được chuyện có lẽ cũng đơn giản thôi, như cái cách thầy ấy nói lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748868/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.