Trong lòng Thịnh Nhan Tuyền sợ hãi, vậy mà còn nghĩ được có lẽ lý do Ninh Tố Ngọc nói trước đó cũng không có sai. Ai biểu đường đất trước cửa nhà cô nàng lại khó đi thế chi, đang đêm trời tối mù không cẩn thận là vấp ngã liền.
Nhưng người nhìn xem tình huống này lại không có nghĩ như cô.
Ít nhất là Ninh Tố Ngọc cảm thấy như bị người tát một bạt tai khiến bên má nóng rát. Nhưng cô nàng còn phải vội vàng chạy xuống thể hiện sự quan tâm, sẵn tiện đem hai người đang dính lấy nhau không một kẽ hở kia tách ra khỏi nhau... Thật sự thì Khương Tình cũng nghĩ tránh ra, bởi vì khối thân thể mềm mại trong tay hắn quá mức khiến người mơ màng. Nhưng khổ nổi cô gái nhỏ này bám hắn cứng ngắt, hắn nhất thời không động đậy nổi làm sao mà tách người ra được. Hắn cũng thông qua đó mà biết cô đã thật bị dọa sợ. Cho nên lúc Ninh Tố Ngọc đỡ cô đứng thẳng lên hắn vẫn im lặng giữ lại một cánh tay cho cô bám.
"Cậu không sao chứ!?"
Thịnh Nhan Tuyền bị cô làm cho lung lây lại vô thức bám vào cánh tay người đàn ông không buông. Mãi một lúc mới hoàn hồn: "Mình nói này Tố Ngọc, có thời gian nhà cậu sửa lại đoạn đường này đi, đất đá lỏm chỏm quá ám hại người. Mém chút là mình chẹo chân rồi."
"Sao mình đi hoài mà không bị gì."
Ninh Tố Ngọc tức đến cười. Ở trong bóng tối khó lòng thấy rõ biểu tình nên chẳng ai nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748850/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.