Khương Tình không biết bản thân đã vô thức siết chặt tay khi nghe thấy lời kia. Cảm xúc từ thời điểm cô học trò cưng chủ động hỏi tên bạn nam cho đến hiện tại lại như lửa cháy thêm dầu, càng cháy càng dữ, càng ngày càng vượng, thậm chí còn nổ lách tách. Nhưng hắn lại chưa kịp hiểu nguyên nhân, chỉ biết bản thân thật sự khó chịu.
Lúc này Thịnh Nhan Tuyền cũng choáng váng ra, biểu tình có vẻ rất hài hước nhưng lại thu hút ánh mắt của Lâm Thiệu.
Kinh ngạc cũng ưa nhìn như vậy, Lâm Thiệu nghĩ.
Nên hắn không có thúc giục mà im lặng thưởng thức bạn học hắn thầm mến ở khoảng cách gần. Từ lúc đổi ra trường mới hắn liền bị chuyển qua lớp hai, không còn cơ hội tiếp xúc với Thịnh Nhan Tuyền nữa. Nhiều lần nhìn thấy cô nhưng ánh mắt cô thời điểm nhìn lướt qua hắn không có tí giao động nào, như một người xa lạ nên hắn cũng chẳng có cơ hội bắt chuyện cùng cô. Hắn không ngờ sau ngần ấy thời gian trôi qua hắn lại có cơ hội thổ lộ lòng mình.
Mãi Thịnh Nhan Tuyền mới hoàn hồn được từ lời tỏ tình bất thình lình kia, thời điểm nhìn Lâm Thiệu đôi mắt đầy si mê nhìn mình cô cũng có chút ngại. Nhưng thật ra đối với lời tỏ tình của hắn cô không có nhiều cảm xúc lắm. Có rạo rực của thiếu nữ tuổi mới lớn khi được người ta thổ lộ, nhưng bản tính cô trưởng thành sớm, cũng có lẽ là do trong lòng còn vấn vương người khác... Ờ thì cứ tạm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748834/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.