Khương Tình không chút nào để ý mà nhẹ mổ lên phiến môi đỏ hồng của cô từng cái từng cái. Mỗi cái giống như đáp lên trái tim đang đập điên cuồng của cô, khiến cô chẳng thế hiểu nổi.
"Mộng Mộng, tôi còn chưa tính sổ với em vì đã làm lơ tôi suốt năm năm."
"Thầy nói bậy..."
Thịnh Nhan Tuyền thở hổn hển vô thức phản bác.
Reng reng reng...
Bỗng nhiên lúc này điện thoại của cô lại kêu... Không, không chỉ của cô.
Bên trong phòng có đến tận hai tiếng chuông vang lên.
Nhưng cũng đủ để chấm dứt cuộc giằng co khiến người suy tim này.
"Tốt nhất em nên đến tìm tôi..."
Khương Tình mặc kệ tiếng chuông ing ỏi bên tai, sau khi lại hôn nhanh lên môi cô một cái nữa hắn mới nói: "Nếu không em đợi mà lãnh hậu quả."
"Thầy vô lý quá..."
Thịnh Nhan Tuyền khó hiểu lại có dũng khí phản bác hắn. Sau đó cô lại hụt hơi mà phân bua: "Lỡ em bận thì sao?"
"Vậy tôi để cho em chọn thời gian."
"..."
Thịnh Nhan Tuyền héo.
Khương Tình lại cười.
Thịnh Nhan Tuyền tức đến xụ mặt.
Hắn lại càng cười vui vẻ hơn.
"Hiện tại em không nói trước được. Em phải về xem lịch học đã."
Dưới tiếng chuông như đòi mạng, rốt cuộc cô lựa chọn thỏa hiệp trước tính sau.
"Được."
Ai ngờ người đàn ông kia lại rất khẳng khái đáp ứng rồi. Có lẽ là do hắn thật sự có việc, không có thời gian đôi co với cô chăng. Dù sao thì...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748819/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.