Đợi cô kể hết cho Minh Kiều nghe tiền căn hậu quả xong thì đã là bảy tám giờ tối. Cô thật muốn nằm xuống ngủ thẳng cẳng luôn.
Nhưng có người lại không có cho cô ngủ.
Thời điểm Minh Kiều tiêu hóa xong mọi chuyện định hỏi gì cô thì điện thoại của Thịnh Nhan Tuyền lại đổ chuông. Âm thanh kia có phần hơi vang dội trên mặt cảm giác khiến cả hai giật mình. Thịnh Nhan Tuyền cơ hồ là nhảy dựng từ trên giường xuống.
Đợi nhìn đến tính danh của người gọi, cả người cô bất giác căng thẳng lên. Sau đó cô bỗng nhớ ra một chuyện kinh thiên động địa lắm. Đó là cô quên hồi âm cho ai kia.
Thế là trong ánh mắt săm soi của cô bạn thân, Thịnh Nhan Tuyền cơ hồ là vọt ra ban công phòng bắt điện thoại.
"Alo. Thầy?"
Minh Kiều vừa nghe giọng điệu cẩn thận dè dặt cùng xưng hô này phát ra từ miệng Thịnh Nhan Tuyền thì liền nhướng mày lên, sau đó không tiếng động áp sát lại. Thịnh Nhan Tuyền đánh mắt với cô nhưng cũng không đuổi cô đi mà ra hiệu cho cô im lặng.
Lúc này bên kia cũng đã đáp lại cô.
Âm thanh người đàn ông qua một thiết bị thu phát nghe lại càng trầm tính, khiến lỗ tai cũng muốn mang thai: "Về nhà rồi?"
"A vâng. Xin lỗi thầy, em quên không hồi âm lại cho thầy."
Đối với thái độ khúm núm của cô, cô nàng Minh Kiều không khỏi cho cô một cái nhìn khinh bỉ lắm. Nhưng cô mới thèm quan tâm đâu. Này là cô sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748815/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.