Thật ra thì hắn không ngại đâu, chủ yếu là trong nhà còn có người, hắn không muốn cô xấu hổ đến mức nổi giận với hắn thôi. Hắn quả thật cảm thấy cô có thể bùng nổ đến mức đó. Hắn vẫn còn nhớ rõ lần cô nổi giận với Ninh Tố Ngọc, quả thật là hung hãn đến cực điểm, cũng thu hút hắn đến cực điểm.
Thịnh Nhan Tuyền nhìn người đàn ông đang vùng vẫy trong nước, động tác có bài có bản, đẹp không sao tả được mà không dời được mắt. Bởi vì được nhìn ở khoảng cách gần nên cảm giác càng thêm mãnh liệt.
Bỗng nhiên cô vô tình chạm vào ánh mắt của người đàn ông bên kia hồ, cô giật mình. Sau đó cô nhìn thấy hắn cười, rồi như một mũi tên lao về phía cô, Thịnh Nhan Tuyền cơ hồ là theo bản năng liền muốn chạy.
Nhưng cô chạy đi đâu...
Cô vừa mới nghĩ trèo khỏi hồ eo đã bị nắm lấy. Cô theo bản năng kinh hô lên: "A! Thầy buông em ra!"
Cô vội vùng vẫy, lại chẳng thể ngăn được người đàn ông xấu xa nắm quần bơi của cô lột ra. Cô xấu hổ đến mức đỏ mắt oán giận trừng thầy ấy vừa dùng một tay bám vào cầu thang, một tay kéo áo thun che lại thân dưới trống trơn của mình.
Thật ra cô còn muốn bỏ chạy nữa, bởi vì ánh mắt của thầy quá trần trụi, khiến cô không chịu được. Nhưng cô chẳng kịp đi bởi vì thầy ấy đã ép sát lại. Cô cố gắng nép mình vào cầu thang như một con thú bị dồn vào đường cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748776/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.