Bên kia Ninh Tố Cầm đã được mấy cô giáo đỡ lên, dỗ dành, mặc dù cô bé vẫn khóc thút thít.
Đây là sao?
Trịnh Hòa như lọt vào sương mù, nhưng đợi chờ hắn là sự xử lý của nhà trường đối với hành vi vi phạm đạo đức của hắn.
Hắn mù mịt.
Hành vi gì?
"Thầy Hòa, tôi cứ nghĩ thầy là giáo viên mẫu mực. Thầy cũng đã công tác ở đây gần năm năm, được xem là giáo viên kỳ cựu, sao thầy có thể..."
"Chuyện này quá mức rầm rộ, dù chúng tôi có không tin thầy sẽ làm ra chuyện đó... Nhưng giờ ai cũng thấy, hơn nữa... Thôi, chuyện này đã đến tai bộ giáo dục tỉnh, chúng tôi chỉ có thể..."
Gì vậy?
Trịnh Hòa cầm giấy báo mất chức mà thật lâu vẫn chưa tiếp thu được hiện thực. Nhưng hắn chẳng kịp làm gì đã bị đuổi đi. Đợi hắn hoàn hồn muốn biện bạch thì đã muộn. Thứ hắn nghĩ đến đầu tiên là Ninh Tố Ngọc, là sợ cô nàng hiểu lầm mà không phải là tiền đồ của mình. Kết quả Ninh Tố Ngọc sau đó nhắn cho hắn một tin bảo cô nàng thất vọng khổ sở rồi bảo hắn đừng tìm cô nàng nữa... Hắn thẩn thờ.
Giờ ngẫm lại họ vốn có số điện thoại của nhau, tại sao Ninh Tố Ngọc còn nhờ em gái làm những chuyện đó. Hắn cũng vì có thể liên lạc với cô nên đều chủ động nạp tiền điện thoại cho cô nàng mỗi tháng. Điện thoại cũng là hắn mua cho Ninh Tố Ngọc. Kết quả là cuối cùng những lá thư khiến nội tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748632/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.