Cô ngồi dậy, đưa tay đi sờ mặt thầy: "Sao thầy lại bị bệnh vậy?"
Hôm đó thầy ấy trở về đã có chuyện gì sao...
Khương Tình lúc thấy cô tỉnh chỉ khựng lại một chút rồi tiếp tục lấy thuốc. Đối với cử chỉ thân mật của cô hắn cũng không để ý khiến Thịnh Nhan Tuyền khẽ cúi đầu, đôi mắt hơi đỏ. Bàn tay cũng im lặng rụt về.
Thật ra Khương Tình không hề nghĩ gì cả. Hắn cho rằng giữa họ không lạ nhất là những cử chỉ thân mật, cho nên hắn tự nhiên mà tiếp nhận. Nhưng đối với Thịnh Nhan Tuyền mà nói thì trong quá khứ cô rất ít khi chủ động thân mật với hắn. Mà mỗi lần cô làm gì, cho dù là gắp thức ăn thầy ấy đều sẽ dùng ánh mắt thâm tình như muốn đem cô nuốt trọn ra nhìn cô. Cũng có thể là do Khương Tình đang bị bệnh, cảm xúc hơi không được nhạy cho lắm. Nhưng mà Thịnh Nhan Tuyền lại quy kết thành đó là do thầy ấy còn chưa có nguôi ngoai. Có điều cô biết lỗi là do cô, cô không thể làm mình làm mẩy nên im lặng đem tất cả cảm xúc hụt hẫng vào bụng, tự mình nhắm nuốt. Khương Tình không biết gì cả, sau khi uống thuốc xong hắn mới nói chuyện: "Bị dính nước lạnh."
Thịnh Nhan Tuyền lắc đầu không tin: "Nước lạnh gì khiến thầy bị bệnh cho được."
Thầy ấy vốn rất khỏe mạnh...
"Nhất định là tại em chọc giận thầy..."
Cô rũ mắt.
"Em biết là tốt rồi."
"..."
Thầy làm bộ một chút không được sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748629/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.